19. Ống tiết kiệm
"Đã nói liếm thì sẽ liếm thôi," Na Thần sờ soạng trong túi lấy thuốc lá ra châm rồi đưa một điếu cho An Hách, dường như hắn vẫn chưa thoát khỏi bầu không khí thi đấu lúc nãy, "Đua nữa không,"
"Chưa liếm đủ hả," An Hách nhận điếu thuốc, cười khẽ, "Nếu thua nữa thì cậu chạy đến chốt cảnh sát giao thông rồi tự tụt quần xuống nhé, dám không."
Na Thần nhếch môi cười, đột nhiên kề sát tai y, nhẹ giọng nói, "Anh muốn nhìn tôi cởi quần sao?"
An Hách chỉ cười song không nói gì, lấy bật lửa ra nghiêng người chắn gió châm thuốc, nhìn người đến người đi ở xung quanh. Có lẽ mấy ngày qua Na Thần chưa được nghỉ ngơi mấy, âm thanh bị bọc trong gió lạnh trở nên hơi khàn, có điều nghe thật hấp dẫn.
"Vào đi." Na Thần chỉ về cửa tòa nhà trò chơi điện tử, trên mặt đột nhiên có chút không kiên nhẫn. Hành động nghiêng người đi châm thuốc lại hơi quay mình sang nhìn ra ngoài đường, khéo léo, ung dung thoát khỏi mình của An Hách làm hắn bất ngờ có chút khó chịu.
"Không chơi," An Hách kéo lại áo, "Tôi chơi chán lắm rồi..."
"Tùy anh." Na Thần ngắt lời y, xoay người bước vào khu trò chơi.
An Hách khẽ thở dài dõi theo bóng dáng hắn, rút ra hai điếu thuốc rồi bóp gãy. Y bước qua đường cái sau đó đi về phía tòa nhà bách hóa bên kia.
Bên trong khu trò chơi vẫn ồn ào tiếng người, tiếng nhạc xập xình như trước, khiến tinh thần người đến cũng hăng hái theo. Na Thần đi tiếp vào bên trong, mãi cho khi bước đến trước trò chơi đua xe mới dừng lại.
Chỗ này có ba bàn máy, hai bàn một người chơi, một bàn đôi, tất cả đều đã có người ngồi vào rồi nên hắn đứng chờ ở bên cạnh. Từ lúc tiến vào đến giờ hắn chưa quay đầu lại lần nào, An Hách không đi theo, điều này dù không quay lại hắn cũng có thể biết.
Bàn máy hai người là một đôi tình nhân trẻ đang chơi, cô gái thì nãy giờ cứ cười mãi, lái xe chạy qua chạm xe của anh chàng người yêu. Máy đơn thì có một ông chú đang ngồi, cái vẻ "xem tôi đua ngầu chưa này" viết chình ình ở trên mặt.
Còn cái máy trước mặt Na Thần là một thằng nhóc, dáng vẻ trông giống học sinh trung học, mới hai ván đã kết thúc trò chơi nhưng nó vẫn cứ ngồi ì ở đó, không bỏ xèng cũng chẳng xuống dưới cứ ngây ra mà nhìn màn hình.
Na Thần rất có kiên nhẫn đợi thằng nhóc vài phút, đến khi xác định nó không có xèng mới lên tiếng: "Không chơi thì xuống đi."
"Ai nói tui không chơi?" Thằng nhóc quay sang nhìn hắn, vẻ mặt thật có chút méo mó.
"Vậy bỏ xèng vào đi." Na Thần khoanh tay lại.
"Tui bỏ xèng vô hay không liên quan đéo gì tới ông?" Thằng nhóc buông tay lái ra, đút hai tay vô túi quần liếc nhìn hắn đầy khiêu khích.
Na Thần không nói gì, cúi đầu chậm rãi sờ lên cái nhẫn đen đeo ở ngón giữa bàn tay trái, hắn vặn nhẹ mặt nhẫn một cái, một con dao rất bé từ giữa vụt ra, lóe ánh sáng màu bạc. Thằng nhỏ nhìn đến ngẩn người, không đợi nó lấy lại tinh thần, Na Thần đột nhiên phất tay với mặt nó, lưỡi dao kề khá sát mặt nó rồi vút qua, thằng nhóc liền né, vẻ mặt đã có chút thay đổi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Này anh đẹp trai, tóc giả rớt rồi kìa! (End)
RomanceTác giả: Vu Triết Thể loại: hoan hỉ oan gia, đô thị tình duyên, HE Độ dài: 56 chương chính văn. Biên tập: cuopbienmap Poster: Ant<3 "Xin lỗi..." An Hách chỉ nói tới đây thì ngừng lại. Sửng sốt một hồi lâu mới tiếp được một câu...