**Cập nhật các chương mới nhất tại: douansme.wordpress.com
Chương 4:
Choàng qua cổ chiếc cà vạt xanh đen chấm bi trắng, khoác lên người chiếc áo vest cùng tông, vuốt tóc xuống cho gọn gàng, Nam Joon xốc balo lên vai rồi ra ngoài khóa cửa lại.
Cuối cùng cũng tới ngày nhập học.
Thật may khi hôm qua lên trường xem danh sách lớp, Nam Joon phát hiện ra mình học chung lớp với Yoon Gi. Dù hai người cùng chả tính là thân thiết gì, nhưng dù sao có người quen lại cùng sở thích học chung với mình cũng thấy an tâm hơn.
.
.
"Các em học sinh chú ý, mau chóng tìm lớp mình xếp hàng để chào cờ." – Tiếng giám thị lặp đi lặp lại câu này tới 3 hay 4 lần gì đấy khiến Nam Joon nghe tới thuộc lòng cả câu lẫn âm điệu.
Cậu lùi lùi dần ra sau để các học sinh khác lên trước, còn mình thì nhích dần đến cuối hàng. Cậu nhập học trễ, bây giờ tính là học kì II của năm học rồi, mọi người cũng quen biết nhau hết từ trước, tiếng cười nói đan xen với những câu chuyện thường nhật lọt vào tai cậu. Theo bất giác, cậu cứ lùi lùi rồi tìm được cho mình chỗ cố định phía cuối hàng.
Ngó nghiêng nhìn xung quanh nãy giờ cậu vẫn chưa nhìn thấy Yoon Gi đâu, mà cổng trường thì đóng rồi, cậu ta nhìn bất cần vậy tại qua phần lời rap, Nam Joon không nghĩ Yoon Gi là thể loại học sinh lêu lổng như vậy, nhưng đến khi cổng trường đóng rồi, cậu vẫn không thấy bóng dáng Yoon Gi đâu.
Nhìn một lượt rồi thôi, cậu dậm dậm chân tại chỗ vài cái rồi chỉnh âm lượng tai nghe lên mức cao hơn. Hôm qua cậu mới tự thu bài này bằng máy nghe nhạc của mình, nhưng cậu vẫn chưa cảm thấy ổn lắm về phần lời, có gì đó, vẫn chưa hoàn thiện... Nhưng cậu vẫn thấy có gì đó mông lung, chưa biết phải bắt đầu sửa từ đâu nữa.
Sau phần chào cờ, như thường lệ học sinh sẽ được ổn định chỗ ngồi, tiếp tới là bài phát biểu dài chục trang của giáo viên mà chắc là chỉ có họ mới hiểu được mình đang nói gì. Hít một hơi rồi thở dài, đúng là dù thành phố hay tỉnh quê thì vẫn vậy thôi, cũng vẫn là những thủ tục với nội dung không thay đổi. Học từ ngay đầu khai giảng thì nghe những lời hoa mĩ ca tụng, vào nhập học học kì hai thì lại tiếp tục ngồi nghe những chỉ tiêu mới, hoặc những thành tích bất tận của cá nhân nào đó mà chắc mà có lẽ cả đời cậu cũng không bao giờ nhớ được mặt hay danh tính.
Nhiều lúc Nam Joon tự hỏi, những điều rườm rà như vậy có cần nhất thiết phải năm nào cũng nói không. Thầy cô muốn học sinh phát triển toàn diện, thành những con người xuất sắc với những ý tưởng mới, nhưng chính mình lại tự nhốt bản thân trong một cái khuôn như vậy. Dĩ nhiên là không thể quy chụp hết mọi người đều trôi theo một vòng luẩn quẩn, nhưng chẳng phải đa số đều không muốn thoát ra, hoặc họ quá sợ để thoát ra, để rồi những vận động cổ hủ ấy vẫn tiếp tục tuần hoàn.
Điều đáng buồn là, người chịu bi thương lại là người ngồi phía dưới đây.
Thay vì việc tiếp thu những lời nhàm chán đó, Nam Joon cúi đầu lim dim mắt gà gật theo tiết tấu bài hát phát ra từ tai nghe, cậu thấy việc tập trung vào âm nhạc vẫn là thú vị hơn. Cuộc sống trung học này mau chóng kết thúc, cậu chỉ muốn có thể tập trung, tạo ra thứ âm nhạc thật chất lượng và phản ánh được cuộc sống hiện tại, có thể giúp mọi người giải đáp được khuất mắc của mình mỗi khi nghe nhạc của cậu. Từ bỏ một cuộc sống bình yên, tìm để một nơi đô thị vồn vã, tất cả nhưng gì Nam Joon muốn, chỉ là vậy.
Bỗng nhiên cả trường xôn xao lên, cậu còn nghe được tiếng mấy đứa con gái bên cạnh bàn tán ngày một lớn. Tháo tai nghe ra, Nam Joon nhìn một lượt xung quanh, thấy mọi người đang chụm ba chụm bảy lại nói cái gì đấy, rồi những cánh tay cầm điện thoại bắt đầu được dâng cao lên, trong tư thế sẵn sàng để chụp hình.
Nam Joon ngó quanh thắc mắc, không lẽ có idol nào tới sao?
Bộp Bộp – Cậu nghe thấy có tiếng đập đập vào micro, rồi bắt đầu có người phát biểu.
"Kính chào quý thầy cô, quý phụ huynh cùng toàn thể các bạn học sinh hiện có mặt tại đây. Tôi là Kim Seok Jin, chủ tịch Hội học sinh của trường, hôm nay thay mặt đoàn trường, tôi muốn có lời chia sẻ với các bạn."
Kim Seok Jin... không thể nào...
Sẽ không thể nào trùng hợp như vậy chứ?
Nam Joon ngồi thẳng người lên để nhìn cho rõ người đang đứng trên bục, nhưng từ vị trí của cậu nhìn qua lại bị một tán cây rủ xuống che khuất, khiến cậu ngó tới ngó lui, cũng không thể nào xác định được. Hai tay cậu nắm nắm lấy quần, cậu gắng ngẩng cổ lên cao hơn, nghiêng người ngó qua ngó lại.
"Này bạn ơi."
Bỗng có người từ đằng trước quay xuống bắt chuyện với cậu.
"Bạn là fanboy của Hội trưởng à?"
"À không." – Nam Joon nhăn răng ra cười rồi lắc đầu. – "Mình mới nhập học ngày đầu tiên thôi, mà trên đó là ai mà mọi người bàn tán ghê vậy?" – Xem ra, ngồi trước mình thì chắc là bạn cùng lớp rồi, mở lời vài câu làm quen trước, thì vô lớp cũng dễ dàng hơn. Mà chính bản thân cậu giờ cũng đang tò mò về người trên kia. Thế giới này, không nhỏ bé tới nỗi vậy chứ?
"Hội trưởng Kim Seok Jin đó." – Bạn nữ kia trả lời với cậu mà nét mặt không thể ngừng cười tít mắt lên. – "Nè, mình lấy hình ra cho cậu xem."
Gì vậy trời...
Ngoài vẻ tươi cười đang trưng ra, Nam Joon thầm cảm thấy ái ngại trong lòng, người kia chắc không phải là người mẫu hay idol gì chứ, có cần vậy không. Cô bạn kia rút từ trong balo ra chiếc smartphone, bấm bấm mấy cái rồi chìa ra trước mặt cậu. Cậu nhận lấy rồi sững người vài giây.
"Sao? Đẹp quá không nói nên lời đúng không?" – Thấy Nam Joon thất thần nhìn mãi một tấm hình mà không nói câu nào, cô bạn đó liền ngó qua lấy tay chuyển chuyển hình trên điện thoại rồi liến thoắng nói tiếp – "Cậu đừng nói ai nghe nha, những tấm này là do mình với mấy bạn trong hội kín phải vất vả lắm mới chụp được ấy. Hội trưởng là siêu siêu khó gặp luôn."
"Sao vậy?" – Nam Joon phì cười, quả thật, cái này có được gọi là duyên không nhỉ?
Nhìn hình của người kia được lần lượt chuyển qua trước mắt mình, từ khoảnh khắc lúc cười tới bộ dạng nghiêm túc, từ những hành động thường nhật nhất như đi bộ, khoác áo, đứng trên sân khấu, bước vào lớp kể cả vào nhà vệ sinh... cũng được chụp lại một cách rất rõ né. Từng chi tiết, từng cọc tóc cũng có thể nhìn ra được, nói chung có thể nói, những bức hình trên chất lượng ngang ngửa fansite của các nhóm nhạc bây giờ. Khóe miệng Nam Joon bất giác nhếch lên thành hình bán nguyệt.