Chương 61:

2.2K 212 15
                                    

Mặc Nghiệt đợi đến cảm xúc của Lâm Y Thần bình tĩnh trở lại thì mới nhẹ nhàng thở ra , đúng lúc này toà trấn vương tháp vẫn sừng sững đứng im nơi cách đó không xa bỗng vỡ vụn rồi hội tụ thành một pháp trận bên dưới chân hai người , một hồi bạch quang mãnh liệt toả ra đốt sáng toàn bộ ám ma vực , đến khi bạch quang tản đi nơi nào còn có bóng dáng hai người .

Ngay khi pháp trận vừa hình thành Mặc Nghiệt đã nhanh chóng vững vàng ôm chặt lấy Lâm Y Thần , bởi vì theo như trong truyền thừa kẻ ra được trấn vương tháp sẽ bị truyền tống rời khỏi ma vực này , còn đích truyền tống là đâu thì , xin lỗi , ngươi tự cầu nhiều phúc đi ! Mặc Nghiệt đối với điều đó tỏ vẻ , ta có năng lực ta sợ ai ! Hừ !

Lâm Y Thần còn chưa phục hồi tinh thần thì chỉ thấy một trận thiên hoàn địa chuyển cảm giác y hệt cái trò truyền tống của hệ thống nhà cậu ! Cái cảm giác này ! Cái cảm giác nôn mửa muốn ói như ốm nghén này ! Cái cảm giác ghê tởm nhưng ngươi không cách nào thoát khỏi này ! Truyền! Tống ! Trận ! Không sai ! Như các ngươi thấy Lâm Y Thần là một kẻ rất có chuyên môn  ghiệp vụ , sau khi điều chỉnh lại tâm tình thì đã trở lại như cũ có sức sống , cậu sẽ đem đau thương chôn sâu vào lòng , khắc ghi từng hình ảnh của đại đầu trong từng dòng kí ức và kí ức đó sẽ chẳng bao giờ phủ bụi của thời gian, giấu thật kĩ bi thương vào trái tim. 

Cảm nhận được dưới chân bằng phẳng cứng rắn Lâm y Thần mới run rẩy mở mắt ra , không thấy thì thôi vừa thấy cảnh tượng trước mắt cậu liền mém tí sụi lơ trong lòng Mặc Nghiệt . Ni mã nơi tiểu gia đang đứng chính là ma cung có được không ! Là trung tâm trọng địa ma cung có được không ! Là nơi đại ma vương đương nhiệm ngồi trên ngai vàng ngày ngày triệu kiến quần thần trung tâm trọng địa ma cung có được hay không !!!

Rất không may là hiện tại đang chính là giờ cao điểm đó ! Hồn đạm , ngươi cứ thử bị hàng trăm cặp mắt ma tướng ma binh lia từng centimet không chừa một chỗ ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đó ngươi còn đứng vững được không !! Nhưng tiểu gia là ai ? Tiểu gia chuyên chức chính là ba mươi năng chuyên nghiệp phẫn diễn trang bức phô bày ra bản mặt soái đến yêu nghiệt nhân thần cộng phẫn thiên địa bất dung ba trăm sáu mươi lăm độ không góc chết khí phách cuồng bá duệ đột phá phía trân trời ! Tiểu gia rất trấn định mà mắt lạnh lùng đạm mạc nhìn ( trừng ) trở lại .

Đại ma vương kích động không thôi , ngồi trên nhai vàng mà bồn chồn hưng phấn rào rạt , bởi thiên hạ ngay trước mắt mất đi năm năm nay đã quay trở lại bên hắn ! ( ảo tưởng sức mạnh là một loại bệnh thật đáng sợ !) này nói lên cái gì ? Đây chính là thiên ý a ! Ánh mắt lưu luyến không ngừng dừng lại trên dung nhan điên đảo thế gian của người nọ , mã một lúc sau mới chuyển dời lực chú ý sang thiếu niên hắc y đang dùng tư thái bảo hộ mười phần bá đạo cùng chiếm hữu cô chặt người nọ vào lòng , ánh mắt đại ma vương liền tối sầm lại 

" giao y ra , ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống !" 

Mặc Nghiệt cười nhạt đáy mắt bao hàm khinh thường chống lại kẻ đang đang ngồi trên nơi cao cao tại thượng kia , môi mỏng nhẹ nhàn phun ra hai chữ " mơ tưởng " chậm rãi lại không tha xem nhẹ , hắn cúi đầu thuỳ hạ mắt vuốt ve tóc người trong lòng , môi ái muội chạm vào vành tai cậu thanh âm trầm thấp đầy mê hoặc lại vang lên " Thần nhi , ngủ đi , ngủ dậy sẽ không sao nữa ..." 

Lâm Y Thần chỉ kịp nghe một câu ngủ đi của Mặc Nghiệt thì thần trí liền bắt đầu mơ mơ màng màng , trước khi hai mí mắt đóng sụp lại thì trong lòng cậu cuồng hét , ni mã hố cha ngươi ngủ cái *beep*!!!! 

tĩnh lược n từ về trận chiến giữa Mặc Nghiệt và đại ma vương Mặc Thiên , đúng vậy , ngươi không nhìn lầm đại ma vương đến cuối cùng cũng có tên ( đại ma vương :* gạt lệ * ta dễ dàng sao sao sao !) , vì mỗ tác giả vô năng trong khoảng dùng từ miêu tả chiến đấu ình xèo gì đấy cho nên dùng mấy dòng lảm nhảm này cho chương nó dài ra , ta thực sự không cố ý đâu ! * cúi đầu tạ tội * 

========= ta là Lâm tiểu thụ tỉnh dậy phân cách tuyến =========

Đầu óc hỗn độn tỉnh dậy Lâm y thần cảm giác dưới thân là đệm chăn mền mại ấm áp mang mùi hương thoang thoảng làm cho người ta phiêu a phiêu ~~~ mỗ kí chủ nào đó suýt nữa lệ nóng doanh tròng。:゚(。ノω\。)゚・。 , gào rú kích động-ing !!! Thực sự cho dù hiện tại tiểu sinh có khoả thân đứng giữa thanh thiên bạch nhật mặc cho thiên hạ dòm ngó thì cũng không thể diễn tả được tâm trạng của tiểu sinh lúc này ! Ngươi cứ thử ở cái nơi cẩu không thèm ị chim không thèm đẻ trứng kia ngày ngày ngủ trương giường đá cứng ngắt lạnh băng kia thử xem !!! Mà , khoang đã (゚Д゚≡゚Д゚)? , hình như có gì đó không đúng ! Đậu xanh rau má ! Không phải tiểu gia còn đang ở giữ một bầy ma vật thèm nhỏ dãi (?) ヽ( °◇°)ノ gia hay sao ? Vì cớ chi hiện tại gia vẫn còn bình yên vô sự trinh tiết (?) nguyên vẹn nằm chỗ này ? Từ từ Σ(ºд º///) , điều đó không phải trọng điểm ! Trọng điểm là nhóc con nhà gia đâu rồi ? Hồn đạm tác giả , ngươi ra đây chúng ta cùng nói chuyện nhân sinh , ngươi cứ cho thần triển khai thế này ai chịu đời cho nổi (╯°□°)╯︵ ┻━┻ 

  





========================

Chương sau là tạm biệt Mặc tiểu công , Lâm tiểu thụ chuyển trận địa tiếp tục chiến đấu đánh quái thu hậu cung bước lên nhân sinh cao nhất ( đại vụ )

Ngẫu Hiện tại đang viết một truyện mới , có lẽ sẽ là trung thiên , thể loại đồng nhân tây thi , hắc nữ chủ , sẽ làm cùng lúc với trường thiên tiểu gia gánh không suể , nếu không có gì ngoài ý muốn thì khoảng hai đến ba ngày tới sẽ có chương đầu tiên . Vì truyện này lên ý tưởng cùng lúc với tiểu gia .

Và cỡ đầu tháng mười hai ngẫu sẽ hoàn luôn ma thần chi luyến , hiện tại đã quyết định cái đó sẽ là đoản văn , dự định lúc đầu là trung thiên cơ mà sợ cân không nổi =.,= .

Mặc khác như ngẫu đã nói dự án về đồng nhân nữ hoàng ai cập sẽ không bỏ hố , định là đầu năm sẽ bắt đầu , vì thế trong thời gian này xin chư vị ủng hộ nhiệt tình * cúi chào * 

[ dammei]Tiểu Gia Gánh Không xuể aNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ