Chương 154: Tiệc tối ở trường săn

23.8K 576 66
                                    

Beta: An Thục Phi

Bị hai mũi tên bắn trúng, con nai kia ngã xuống trên bãi cỏ. Bình Ninh thu cung, vòng qua bụi cây đi tới. Không nhìn con mồi mà nhìn về phía mũi tên còn lại bay ra, có hai người đứng bên đó.

Đều mặc trang phục cưỡi ngựa. Người phía trước thân hình cao lớn hơn chút, tuổi tầm hai mươi, trong tay còn cầm cung tiễn. Phía sau có vẻ là tùy tùng của hắn.

Tầm mắt Bình Ninh đảo qua mặt hắn, đi tới xem con nai nằm trên đất, mày khẽ nhíu.

Hai mũi tên, cái của nàng là bắn vào bụng con nai. Mũi còn lại kia lại nhắm đúng cổ nó, lại còn cắm rất sâu. Đây mới là mũi tên lấy mạng nó.

Hai người cùng hạ con mồi. Ai ra tay nặng hơn lên con mồi thì là của người đó. Dù Bình Ninh cảm thấy tiếc nhưng người khác bắn tốt hơn mình. Thua là thua.

Bình Ninh rút mũi tên của mình trên bụng con nai ra, liếc nhìn người nọ một cái rồi quay đầu nói với mấy tên thế gia đệ tử theo sau "Ai đi đường nấy, nhiều người ồn ào."

Sau đó gật đầu với Tô Ngạn Hạo "Chúng ta đi."

Tô Ngạn Trường chạy nhanh đuổi kịp tỷ tỷ. Đi xa vài bước rồi nói vẻ đáng tiếc "Nhị tỷ, vì sao không nói với hắn để lấy, dù sao tỷ cũng bắn trúng."

Bình Ninh quay đầu vỗ hắn một cái "Đã thua còn  muốn xin người ta."

Tô Ngạn Trường cười hắc hắc "Có gì mà ngượng. Hắn lợi hại như vậy lát nữa sẽ còn săn được nhiều con mồi hơn."

Bình Ninh trừng mắt nhìn hắn "Đúng là không có tiền đồ!"

"Không tiền đồ thì không tiền đồ." Tô Ngạn Trường cười hì hì "Có điều Nhị tỷ, người kia cũng thật lợi hại, mũi tên trúng cổ còn cắm rất sâu. Mặt mũi lại có điểm khác chúng ta, mũi cao cao. Có phải là khách phụ hoàng mời tới không nhỉ?"

Bình Ninh nhìn về phía Tô Ngạn Hạo "Là không giống chúng ta, ngươi có gặp qua chưa?"

Tô Ngạn Hạo ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn hướng khác tránh tầm mắt "Không có ấn tượng."

Bình Ninh cũng không tiếp tục truy hỏi. Không có con mồi này thì tìm con khác. Ba người tiếp tục đi vào rừng,  hai tên thị vệ đi theo phía sau...

Bỏ qua một bên hai lần ngoài ý muốn trước, thu hoạch vẫn rất là phong phú. Chỉ tiếc là Bình Ninh không còn săn được nai hoa mai. Trên đường trở về gặp mặt bọn Nhị ca, cả đám người cùng nhau trở về.

Cưỡi ngựa trở lại lều trại bên kia, trên bàn đều đã chất đầy con mồi. Bình Ninh sai thị vệ mang phần của mình đặt lên. Rồi chạy về phía Tương Như Nhân, cởi bao đựng tên và cung tên giao cho cung nữ bên cạnh, rất có ý tứ khoe "Mẫu phi, người xem hôm nay ta săn được gì. Đây là của Hạo nhi, đây là của Tứ đệ. Còn lại đều là của ta."

Tất cả cũng phải bảy tám con, thật không tệ.

Tương Như Nhân cầm khăn từ tay Thanh Đông giúp nàng lau mồ hôi trên trán, khen ngợi "Đúng là không tệ. Đợi lát nữa lại chỗ phụ hoàng ngươi xin ban thưởng."

[Hoàn] Tương Quý Phi Truyện [Edit]- Tô Tiểu LươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ