Có đôi lúc Lâm Duẫn Nhi cũng rất muốn hỏi Trịnh Tú Nghiên, nàng nghĩ như thế nào về hai nữ nhân yêu nhau, nhưng lại không thể mở miệng để hỏi, dù sao Trịnh Tú Nghiên từ nhỏ đã tiếp nhận sự giáo dục theo phong kiến của người cổ đại, trong đầu của nàng cũng chỉ có nam nữ yêu nhau là chuyện thiên kinh địa nghĩa, làm sao có thể tiếp thụ nỗi hai nữ nhân yêu nhau, cho nên Lâm Duẫn Nhi không cần phải hỏi cũng biết kết quả, xem ra phải dùng thật nhiều tình cảmcủa mình đi thay đổi suy nghĩ của Trịnh Tú Nghiên.
"Duẫn Nhi tiểu hài tử kia thật khả ái" hai người đang đi trên đường thì nàng nhìn thấy tiểu hài tử khoảng bốn năm tuổi mập mạp hai má ửng hồng, đang cầm xâu kẹo hồ lô ăn nhìn rất khả ái, vội kéo tay chỉ cho Lâm Duẫn Nhi xem.
"Nga, rất khả ái" Lâm Duẫn Nhi cũng cảm thấy tiểu hài tử kia rất đáng yêu.
"Ân, Duẫn Nhi ngươi rất thích tiểu hài tử sao ?"
"Ừ, nhưng là ta thích Nghiên nhi hơn" Lâm Duẫn Nhi mặt cưng chiều nâng lên càm của nàng. Trịnh Tú Nghiên nghe vậy mặt ửng hồng, tựa đầu vào lòng ngực của nàng.
"Chỉ cần là ngươi thích...ta cũng sẽ...." Lâm Duẫn Nhi nghe vậy cười khổ, ôm chặt lấy nàng, hôn nhẹ lên trán của nàng một cái.
"Trong thiên hạ này, không có gì đáng giá để cho ta trân trọng, ngoài ngươi" Lâm Duẫn Nhi bị đụng trúng chỗ đau, nàng biết Trịnh Tú Nghiên cũng chỉ là một nữ nhi, cho nên có nữ nhi nào không muốn sinh một tiểu hài tử khả ái cho phu quân của mình đây? Đáng tiếc Lâm Duẫn Nhi không phải, càng không có khả năng đó, đi dạo một lát quay trở về liền nhìn thấy một người nàng không muốn thấy.
"Công chúa" Ngọc Trạch Diễn mặt vui vẻ mỉm cười đi đến bên cạnh Trịnh Tú Nghiên.
"Trạch Diễn ca ca, tại sao ngươi lại đến đây?"
Trịnh Tú Nghiênmặt khó hiểu nhìn Trạch Diễn, Lâm Duẫn Nhi mặt vô biểu tình nhìn hai người, một cơn lửa vô danh nỗi lên, tên khốn kiếp này năm lần bảy lượt đến làm phiền Nghiên nhi nhà của ta, thật không biết tại sao da mặt của hắn dầy như vậy.
"Ta chỉ là muốn đến thăm công chúa, đây là món quà ta mang từ Minh quốc về tặng cho ngươi"
Minh Quốc và Lạc Quốc là hai nước láng giềng còn là liên minh với nhau, mà hắn là người đại diện cho Lạc Quốc, cho nên hay đến Minh Quốc mỗi lần trở về điều mang những thứ kỳ trân dị bảo về tặng cho Trịnh Tú Nghiên, những lần như vậy cho dù nàng muốn từ chối cũng không được, cho nên chỉ đành phải nhận lấy.
"Cám ơn Trạch Diễn ca ca"
Lâm Duẫn Nhi nghe nàng gọi "Trạch Diễn ca ca", tâm trạng buồn bực đi vào trong đại sảnh ngồi, Lâm Duẫn Nhi cũng không phải vô duyên vô cớ ghét hắn, nàng biết hắn tuyệt không phải người tốt, nàng cũng không trách Trịnh Tú Nghiên,dù sao người ta trước đây cũng là yêu nhau, bây giờ cũng phải nên cư xử lịch sự là chuyện đương nhiên, lại thấy hai người bọn họ bước vào, Trịnh Tú Nghiên ngồi bên cạnh nàng, Trạch Diễn ngồi đối diện hai người, Trịnh Tú Nghiên cũng có chút khó xử, nàng biết Lâm Duẫn Nhi không có thích Ngọc Trạch Diễn, nhưng là dù cho nàng có nói rõ với Ngọc Trạch Diễn, thì hắn cũng vẫn luôn đến làm phiền nàng, nàng cũng không tiện mở miệng đuổi khách.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lạc hoa khuynh vũ (Yoonsic Ver)
HumorTác giả: Rabbit Thể lọai: Bách hợp, xuyên không. Rating: NC-17 Summary: Lâm Duẫn Nhi xuyên đến cổ đại, gặp được một băng sơn mỹ nữ tên Trịnh Tú Nghiên, hai người có thành kiến với nhau nhưng sau đó phát sinh tình cảm và kết thúc hạnh phúc. Status: D...