Vương Thanh buổi tối ngủ không yên giấc, lăn qua lộn lại, cuối cùng không nhịn được móc điện thoại di động ra gọi điện thoại cho bạn mình.
"Lưu Dương, ngươi cảm thấy làm sao có thể phán đoán mình yêu một người đàn ông?"
Bên kia phốc cười một chút, sau đó rất nghiêm túc hỏi: "Nhiều năm như vậy, ngươi rốt cuộc phát hiện người mình yêu nhưng thật ra là ta sao."
"... Ngươi có tin ta cúp điện thoại hay không." Trán Vương Thanh nổi gân xanh, nếu như không phải là người bạn tốt nhất của mình, Vương Thanh thật không muốn hỏi hắn vấn đề này, người này rất không nghiêm chỉnh.
"Đừng nha, đơn giản mà nói a , nếu như người đàn ông này làm cho ngươi muốn nổi lên dục vọng, hơn phân nửa là xong đời ."
"Ngươi làm sao cứ nông cạn như vậy!" Vương Thanh lúc nói lời này cảm thấy sự lo lắng của mình lên tới đỉnh điểm, dẫu sao hôm nay hôn Phùng Kiến Vũ xong, mình ở wc tự giải quyết nửa giờ.
"Ngươi rốt cuộc vừa ý người nào?"
"Không có, ta chẳng qua là tùy tiện hỏi một chút." Vương Thanh lên tiếng phủ nhận
"Ngươi gần đây không phải đang quay phim sao, ngươi không thể nào..."
"Cái gì?"
"Diễn bộ này ngươi liền yêu đàn ông? Phùng Kiến Vũ?"
"Ta thật sự cúp điện thoại." Vương Thanh đen mặt lại cúp điện thoại, càng hối hận vì đã gọi điện thoại cho Lưu Dương
"Ha ha ha ha ha mọi người khỏe mọi người khỏe, ta chính là tới tham ban, mọi người không nên khích động." Sáng sớm vừa mới tới trường quay liền nghe được tiếng cười dâm đãng của Lưu Dương , Vương Thanh thật sự là muốn co giò chạy đi, thật không nên gọi cú điện thoại trời đánh đó cho hắn a!
Thấy Vương Thanh tới Lưu Dương cười bỉ ổi sáp lại, "Ta đã chào hỏi tiểu khả ái của ngươi rồi."
Vương Thanh yên lặng xiết chặt quả đấm, Lưu Dương còn không biết sống chết sáp lại nói: "Ta rốt cuộc biết ngươi tại sao hỏi ta vấn đề kia rồi , đổi lại là ta thì ta cũng sẽ nghi ngờ tính hướng của mình , thật là rất là đáng yêu, nữa phút cũng không kềm chế được."
Vương Thanh không thể nhịn được nữa, trực tiếp níu cổ áo Lưu Dương liền đem người kéo đi, thật sự là rất lâu không vận động rồi, rất muốn đánh người!
Biên Vân vốn là cười rất vui vẻ, vừa quay đầu thấy Phùng Kiến Vũ thò đầu ra nhìn, vội vàng nhào tới giải thích: "Vũ Vũ a, Thanh ca chúng ta bình thường không phải bạo lực như vậy đâu!"
Phùng Kiến Vũ cắn môi hồi lâu, rốt cuộc xuất một câu nói: "Thật Man a!"
"Thanh ca chúng ta đó cũng không phải khoe khoang chứ , Wushu Sanda cấp bảy , thật là tay không có thể chém gạch, xuống biển có thể mò cá, lên núi có thể đốn củi..."
Ở Biên Vân thao thao bất tuyệt khen Vương Thanh nửa tiếng , Phùng Kiến Vũ hóa trang xong, nói với Biên Vân : "Anh ấy nhất định không biết bay."
Biên Vân ha ha ha ha bắt đầu cười, "Anh ấy mặc dù bị cậu gọi là giác điêu, nhưng anh ấy không thể lên trời a."
Phùng Kiến Vũ cười một tiếng, "Nhưng mà ta có thể a."
Biên Vân: "A?"
Lại nói bên kia , Vương Thanh đem Lưu Dương giải đi , cảnh cáo hắn ở trường quay không được nói lung tung , Lưu Dương một chút cũng không thèm để ý sự uy hiếp của anh , dù sao Vương Thanh chưa từng đánh hắn.
"Ngươi thật thích Phùng Kiến Vũ rồi?"
Vương Thanh có chút lúng túng, muốn nói lại thôi , Lưu Dương cảm thấy thật là không nhìn nổi, "Ngươi không nói ra, ta rốt cuộc làm sao phân tích vấn đề cho ngươi a?"
"Ta ngày hôm qua cùng cậu ấy diễn cảnh hôn, cảm thấy trên người cậu ấy thật là thơm, sau đó ta liền... Ừ... Đứng lên."
Ánh mắt Lưu Dương nhìn lướt qua hạ thân của anh, sau đó không cách nào khống chế cười lên, "Trời ạ, Vương Thanh, ngươi có phải bị nghẹn quá lâu hay không a."
Vương Thanh phiền não chắt lưỡi một tiếng, "Nhưng mà ta cũng không thể nói rõ ràng là chuyện gì xảy ra a, cậu ấy chính là rất thơm a, sau đó ta hoàn toàn không có cách nào khống chế mình."
Lưu Dương ngưng cười, hiếm thấy mặt đầy nghiêm túc, "Nhưng mà buổi sáng ta từng trò chuyện với cậu ấy, trên người cậu ấy ngoại trừ mùi sữa tắm, cũng không có gì a. Ngươi không đến nổi ngửi mùi sữa tắm cũng có thể đứng lên đi, vậy phải đói khát thành dạng gì."
"Tuyệt đối không phải mùi sữa tắm, là mùi thật sự rất thơm rất thơm ."
" Được, vậy chúng ta lại đi ngửi một cái." Lưu Dương ôm lấy Vương Thanh, đem anh trở lại trường quay
Phùng Kiến Vũ đã đổi xong quần áo, ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế chờ Vương Thanh.
Lưu Dương ở bên tai Vương Thanh nói: "Chúng ta đánh cuộc, ngươi nếu lại ngửi được cái mùi kia, liền phạt ta hôn hắn một cái, nếu ngươi không ngửi được, liền phạt ta hôn hắn hai cái."
Vương Thanh: "Ngươi đặc biệt cút cho ta !"
Nghe được thanh âm của Vương Thanh, Phùng Kiến Vũ xoay đầu lại, "Thanh ca, anh còn chưa có hóa trang đâu, mau đi đi."
Vương Thanh đi nhanh tới, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Phùng Kiến Vũ nhíu mày lại.
"Anh chảy thật nhiều mồ hôi a." Phùng Kiến Vũ vừa nói liền đứng lên, dùng tay mình đem mồ hôi trên gò má Vương Thanh lau đi
Vương Thanh: Đã nói chủng tộc thiên phú khiết phích đâu ? Còn nữa, thật là thơm a, cái mùi kia lại tới.
Cơ hồ là không thể khống chế, Vương Thanh đè lại Phùng Kiến Vũ , liền hôn lên.
Hiện trường tất cả mọi người: "!"
Biên Vân ngược lại hít một hơi khí lạnh, sau đó ha ha ha cười ba tiếng, "Hai vị diễn viên chính thật chuyên nghiệp a, sáng sớm liền tập luyện ."
OS tất cả mọi người ở hiện trường : Làm phiền ngươi cũng không cần liều lĩnh che giấu chân tướng sự thật như vậy a, chúng ta sẽ không nói ra đâu.
Bắt đầu từ hôm nay, trường quay tràn ngập sự quỉ dị khó mà nói rõ