Chiếc xe lăn bánh đến ngôi biệt thự lớn, vài người đang cắt tỉa từng bông hoa trên khu vườn trước biệt thự,xung quanh là những căn nhà sang trọng,A Nghiễn chỉ có thể đưa nó đến đây,sau đó mọi thứ sẽ liên lạc qua điện thoại...nó bước vào trong khung cảnh đầu tiên đập vào mắt thật choáng ngợp đằng xa là một hồ bơi lớn,cũng ngả chiều,nó không tưởng tưởng được căn biệt thự này rộng đến nhường nào...
-Tôi là Adrew Jackson!! quản lý ở đây!!-Một thanh niên dáng người cao ráo,khuôn mặt điền đạm, chờ nó trong khuôn viên căn biệt thự
-cô là người may mắn đã được chọn trong cuộc tuyển chọn lần này!!!-tên quản lý đi trước cầm tập tài liệu trên tay vừa đi vừa nói đôi lúc ngoảnh mặt lại nhìn,anh ta để từng cử chỉ một.Trong căn biệt thự người ra kẻ vào,người hầu nãy giờ không dưới hai mươi người,tất cả đều bận rộn với công việc của mình,nó nghĩ "cũng phải,biệt thự lớn thế này mà".Đi được một lúc,Jackson dừng lại trước một căn phòng trên gác
-Đây là phòng của cô...tạm thời hãy mặc bộ đồ này vào...sau đó tôi sẽ đưa cô đến gặp cậu chủ... Nhắc cô lên nhớ,cậu chủ rất khó tính,khá nhiều ngừoi không trụ được nổi một ngày,nếu cô đổi ý vẫn còn kịp..."-ánh mắt tên quản lý nhìn nó dò xét,nhưng rất may nó không dễ dàng bỏ cuộc như vậy,nó trả lời chậm rãi
-tôi sẽ cố gắng,vậy công việc của tôi là gì...?
-nhiệm vụ duy nhất của cô đơn giản chỉ là làm những gì cậu chủ yêu cầu... Ngoài ra nếu cậu chủ có chuyện gì hãy bí mật thông báo cho tôi ngay...!!!- "tên quản lý này nói thế chẳng phải là theo dõi sao"... Nãy giờ nó giả bộ ngơ ngác để đánh lạc hướng hắn,có lẽ nó nên để ý đến hắn nhiều hơn
-Được rồi,tôi cho cô 5phut!!
-vâng!!!- nói xong nó chỉ vội vàng đặt đồ xuống,sau đó thay bộ đồ ngừoi hầu vào,tên quản lý đã ra ngoài... Sau đó hắn dẫn nó đi lên,phòng nó đi qua phòng hắn,dãy hành lang rộng thênh thang,tên quản lý dừng trước một chiếc cửa lớn,trong phòng chỉ có ánh đèn mờ trên tường,tên quản lý quay ngừoi lại
-giờ cô hãy tự vào trong,sau khi gặp cậu chủ cô có thể về phòng mình- nói rồi hắn lạnh lùng quay đi,nó đứng giữa căn phòng còn chưa kịp nói gì thì tên quản lý đã ra đến ngoài
-... Chờ chút...tôi...!!!- Thiên Hy đứng chôn chân không biết phải làm gì,nhìn xung quanh phòng,ánh mắt nó dừng lại trước chiếc giường lớn đặt giữa phòng... Và nó đã nhìn thấy hắn..."chẳng lẽ hắn đang ngủ sao" "mình có nên lại gần không" "hắn biết mình vào chứ" "thoii cứ đến gần xem sao"...
-xin chào!! Tôi là Thiên Hy-ngừoi giúp việc mới!!-Nói rồi nó cúi gập người lại,nó chắc mình đã nói to nhất có thể để hắn nghe thấy,vài giây trôi qua,hắn vẫn nằm nhoài trên giường,thấy hắn im lặng nó liền lại gần hơi cúi ngừoi xuống nhìn,mái tóc màu đen lánh loà xoà trước mặt,để lộ một vết thương trên trán,lần đầu tiên nó nhìn một ngừoi lâu đến vậy,vài suy nghĩ thoáng qua" tại sao mình lại có cảm giác lạ này chứ" thế rồi chẳng nghĩ ngợi gì nó liền lấy tay mình kéo mái tóc hắn sang bên,vệt máu đã khô lại bất giác hắn mở mắt
-phiền phức!!!- hắn lạnh lùng nói từng câu làm nó giật mình ngồi sụp xuống "Giật mình,anh ta dậy từ khi nào vậy"
Hắn cựa mình,ngồi dậy,đưa tay ra sau cởi vội chiếc áo phông mỏng trước mặt nó, khuôn ngực vạm vỡ,nó còn chưa kịp định thần lại xem hắn muốn làm gì,thì tay hắn đã nhanh chóng nắm chặt lấy hai tay nó ghì xuống sàn
-này...... Anh định ...làm gì tôi!!! Bỏ tay ra...anh làm tôi đau đó!!- hắn siết càng lúc càng mạnh,giờ nó và hắn mặt đối mặt nhau
-theo cô thì tôi định làm gì...- hắn vẫn giữ thái độ lạnh lùng,giờ nó có thể nhìn rõ khuôn mặt ấy,khuôn mặt hắn đẹp đến hoàn hảo,đôi mắt đen sâu thẳm khiến nó thu hút
-anh đang làm tôi sợ đấy...!!- nó đã rất hoảng sợ trước hành động đó của hắn,nó không biết phải làm gì,hắn chợt buông lỏng tay mình khi nhin thấy vết sẹo trên cổ tay nó,"sao mình lại thấy quen thuộc thế này..." kí ức chợt hiện về nhưng rồi hắn cũng xoá tan suy nghĩ đó.... Hắn rời khỏi người nó
-nếu đã biết tôi nguy hiểm như thế nào thì nên tránh xa tôi ra!!!- hắn ngồi lại giường mặc áo lại,nó thì vừa gượng dậy xoa lấy cổ tay mình
-anh có làm gì thì tôi cũng không dễ dàng bỏ cuộc đâu!!-nó nói với sự quyết tâm của mình còn hắn thì chỉ trực chờ nó nói xong
-Đi...đi...!!!- dứt câu hắn hằn giọng xuống,nói với sự bất cần, nó không bực cũng chẳng muốn đôi co với hắn,thực ra dù hắn có làm gì đi nữa nó ở đây không phải vì nó mà là vì mục đích khác,nó quay người bước ra ngoài
-không phải nói tôi cũng đi!!- nó bước nhanh ra khỏi phòng,mặc cho hắn có quan tâm hay không "anh đừng tưởng làm thế mà tôi sẽ sợ anh,và từ bỏ" "không biết những người trước bị a doạ cho ra sao,nhưng Đường Thiên Hy tôi nhất định sẽ trụ đến cuối cùng,anh cứ đợi đấy Âu Dương Thần". Hắn xoa lấy đầu mình,hắn ta không để ý hoặc cố tình không bận tâm đến sự hiện diện của nó,Âu Thần lấy chai nước trong tủ uống rồi dựa lưng lên thành cửa sổ,hắn chẳng quan tâm hắn đã bị thương,đôi mắt vô hồn nhìn ra bên ngoài,tai đeo chiếc máy nghe nhạc rồi từ từ nhắm mắt lại....
Thiên Hy sau khi rời khỏi phòng hắn,liền lập tức chạy đi tìm hộp băng cá nhân của mình,sau đó quay trở lại,dù lần này bất chấp hắn có làm gì đi chăng nữa.Đôi chân bước nhanh về phía hành lang,từ xa tên quản lý để ý từng hành động của nó nãy giờ,không ngờ nó dám quay lại lần hai. Thiên Hy bước từ từ lại,chút ánh sáng từ phía cửa sổ,hắn đang dựa lưng vào tường,mắt nhắm tịt,cơn gió thi thoảng lùa qua nhìn lúc hắn như thế này ai nói hắn đáng sợ như thế,mắt nó cứ thế dán vào hắn rồi mặc hắn biết hay không,nó lại gần hơn cầm lấy bông băng lau nhẹ từng vệt máu đã đóng cục trên trán,không gian yên ắng,thấy có người bên cạnh hắn từ từ mở mắt,sắc mặt không chút thay đổi,trừ đôi tay đang đưa lên nắm chặt lấy cổ tay nó .Thiên Hy ngước mắt nhìn người con trai trước mặt,chỉ trong chớp nhoáng hắn đã chồm dậy tay hắn ghì chặt cổ tay,tay còn lại bạo lực xiết lấy cổ nó nhận mạnh vào tường,chỉ trong vài giây.Thiên Hy không kêu,không vùng vẫy dù bắt đầu thấy khó thở
Nó và hắn hai đôi mắt chạm nhau,ánh mắt hắn sắc lạnh đến đáng sợ,đôi tay hắn càng lúc càng xiết chặt đến nỗi từng mạch máu nó như ngưng đọng
-Đừng động vào tôi!!!- Hắn nhấn mạnh từng câu,đôi mắt hắn nhìn xoáy sâu vào nó,lần này có thể nó sẽ chết... Nó nhắm mắt lại,hàm răng nghiến chặt không nhúc nhích nó mặc cho hắn làm gì thì làm...
-Cậu chủ!!! -Giọng tên Jackson vọng lại từ cửa ra vào,hắn nói rồi vội vàng đi lại,giọng hắn gọi lên đầy lo lắng,tên quản lý nhìn về phía nó ,nhìn Âu Thần với cánh tay lên gân bóp chặt và nó thì đang gồng mình chịu đựng
-Cậu chủ!!! bây giờ,ông chủ cho gọi!!!- Giọng Jackson sốt sắng hơn,vừa dứt lời,thông tin nạp vào đầu,cánh tay hắn bắt đầu nới lỏng,buông xuống ko một chút suy nghĩ,không một cái liếc nhìn tên quản lý,hắn quay người bước đi,vẫn lạnh lùng không chút cảm xúc
Thiên Hy ngồi sụp xuống,ôm lấy ngực thở dốc,tiếng ho sặc sụa,chỉ cần vài giây nữa tử thần sẽ mang nó đi...
-Cô cũng thật bạo dạn!! Nếu toi ko đến kịp cô có lẽ đã chết!!! tại sao không chống cự!!!-Jackson hỏi
-Nếu sợ chết như thế tôi đã không quay lại!!! Và nếu tôi không quay lại có lẽ mọi thứ đã ko thể tiếp tục....-Thiên Hy cố gắng nói một cách yếu ớt
BẠN ĐANG ĐỌC
Hãy Ở Bên Anh [iamgounh]
RomanceTên truyện: Hãy ở bên anh Tác giả: IamGnouh Thể loại: Ngược nam9 nữ9 ,sủng,HE,hắc đạo,hiện đại,nam truy "- nói ta quá tàn nhẫn cũng không sai,ta yêu cô ấy,ngàn vạn lần muốn ở bên cô ấy... "ta thà sẽ tàn nhẫn với chính mình... còn hơn để cô ấy rời bỏ...