Khải Hoàn Môn này đương nhiên không phải là Khải Hoàn Môn kia của Napoleon, mà là một quán bán quà vặt - mười năm trước, nó thực sự vẫn là một quán bán quà vặt.
Sở dĩ gọi quán này là Khải Hoàn Môn, bởi vì năm ấy sau khi Hướng Vân Trạch kéo Mạc Trăn oánh mấy bọn thanh niên hư hỏng của trường trung học bên cạnh đã mua hai que kem ở chỗ này.
Thời gian thấm thoát, hiện tại quán quà vặt này không còn tồn tại nữa, ngay cả trường cũ của Mạc Trăn và Hướng Vân Trạch cũng chuyển sang nơi khác. Miếng đất này bị một ông chủ lớn nhận thầu, sửa thành một nhà hàng Trung cao cấp, mà quán quà vặt bên cạnh trường học, giờ đây có lẽ là một... phòng vệ sinh?
Mạc Trăn đến Khải Hoàn Môn vừa đúng năm giờ năm mươi phút, tiểu thư tiếp khách ở cửa khi nhìn thấy anh, đôi mắt rõ ràng sáng lên.
Cười lễ phép với Mạc Trăn, tiểu thư tiếp khách cũng không biểu hiện nhiều kích động. Một, nếu bây giờ cô kích động, đợi lát nữa rất có khả năng phải xách túi cút đi. Hai, mỗi ngày hầu như đều có minh tinh tới đây, nhìn nhiều thì cũng bình tĩnh.
"Mạc tiên sinh, Hướng tiên sinh đã tới rồi, đang ở phòng Kim Đỉnh tầng chín chờ ngài."
Tiểu thư tiếp khách nói tiếng phổ thông tiêu chuẩn có thể so với MC thời sự, thanh âm thoải mái, tươi cười thân thiện.
Mạc Trăn tháo kính mát màu trà xuống, gật đầu với cô ta, coi như đã biết. Ánh mắt tiểu thư tiếp khách lại sáng hơn vừa rồi, nụ cười trên mặt cũng ngọt đến phát ngấy. Dẫn Mạc Trăn tới cửa thang máy, ấn nút thang máy giúp anh, chị gái tiếp khách xinh đẹp mới lễ phép rời đi.
Nhà hàng Trung này từ tầng bảy trở lên đều là phòng vip, khi Mạc Trăn lên tầng chín lại có tiểu thư tiếp khách dẫn đường giúp anh.
Phòng Kim Đỉnh ở tận cùng bên trong hành lang, lúc Mạc Trăn đẩy cửa phòng ra, Hướng Vân Trạch đang cúi đầu nghịch điện thoại. Mạc Trăn cong cong khóe miệng, tới chỗ trống đối diện Hướng Vân Trạch ngồi xuống, "Tiến sĩ Hướng, hôm nay tớ không đổi mới Weibo."
Hướng Vân Trạch ngẩng đầu nhìn anh một cái, cũng cười với anh, "Quá tốt rồi, như vậy tớ có thể yên tâm lướt Weibo."
Mạc Trăn: "..."
Vậy ngay từ đầu cậu không cần phải theo dõi tớ mà!
Hướng Vân Trạch cười trượt màn hình, lại có mấy cái Weibo mới nhảy ra, "Mạc Thiên Vương, cậu có biết một người tên là Nước Nấu Chanh không?"
"Nước Nấu Chanh?" Mạc Trăn nhíu mày nghĩ, "Có phải là một tác giả trên mạng không?"
"Cậu biết?" Hướng Vân Trạch thoát khỏi Weibo, rất có hứng thú nhìn Mạc Trăn, "Chẳng lẽ cậu còn đọc tiểu thuyết của cô ấy hả?"
Mạc Trăn nhếch mép, "Giá sách của chị tớ có mấy quyển của cô ấy. Thế nào, chẳng lẽ tiến sĩ Hướng là fan của cô ấy?"
"Không phải, cô ấy là bạn của Lê Nhan, tớ thường xuyên nhìn thấy cô ấy ở bệnh viện."
Hướng Vân Trạch vừa nói, vừa nhét điện thoại vào túi áo, "Weibo cô ấy rất có ý tứ, cậu có hứng thú có thể xem chút."
BẠN ĐANG ĐỌC
[DROP] Chào buổi sáng, U Linh tiểu thư - Bản Lật Tử
RomanceĐăng chỉ để bản thân (và một số bạn khác có hứng thú) xem vì ở Wattpad chủ yếu toàn bản convert, mỗi lần đọc rất mệt não =))))) Bìa: diendanlequidon.com Chương 1 -> chương 35 (1): editor: Tiểu Anhh (chưa có sự cho phép) Chương 35 (2) -> sau: editor:...