Chương 55 - 59

1.2K 26 5
                                    

CHƯƠNG 55: ĐÁNH BẠCH LIÊN HOA (KẺ DỐI TRÁ)

Tiêu Cửu Uyên cũng không có nhìn Vân Lôi, mà là nhìn về Vân Thiên Vũ, tựa hồ chuyện này quyền quyết định ở trong tay Vân Thiên Vũ.

Vân Thiên Vũ nhìn Hải Đường đã chết nằm trên mặt đất, ngước mắt nhìn về Vân Thiên Tuyết đang đứng một bên.

Mặc dù ta không thể giết ngươi, cũng muốn lột ngươi một lớp da.

"Nhị muội muội, mặc dù nói chuyện này không có quan hệ gì với ngươi, nhưng ác nô làm ra chuyện mưu hại nhân mạng đến bực này, thân là chủ tử sao có thể không phạt, ta xem tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha cho, vậy đánh Nhị muội hai mươi đại bản đi."

"Cái gì?"

Bên trong phòng khách mấy đạo thanh âm cùng vang lên, trong đó giọng Vân Thiên Tuyết lớn nhất, trên mặt tức đen. Lúc này nàng đã quên cả giả bộ Bạch Liên hoa, tức giận nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, âm thanh bén nhọn: "Tại sao, tại sao lại đánh ta hai mươi đại bản."

"Nô bất nhân chủ tội lỗi, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó thể tha. Ta cũng không muốn Nhị muội đền mạng, chỉ là đánh hai mươi đại bản."

Vân Thiên Vũ lạnh nhạt nói, Vân Thiên Tuyết thiếu chút nữa bị nàng tức chết. Cho dù là đánh hai mươi đại bản, Vân Thiên Tuyết nàng chính là Thiên chi kiều nữ, tương lai phải gả cho Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch làm Vương phi, không đúng, nàng còn có thể thay thế được nữ nhân này làm Ly Thân Vương phi.

Nghĩ tới đây cái, Vân Thiên Tuyết nhìn về Tiêu Cửu Uyên, chuyện này cuối cùng quyền quyết định ở trên người Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên nếu như lên tiếng, Vân Thiên Vũ có muốn cũng không làm được.

Vân Thiên Tuyết hoa lê đẫm mưa, như bông hoa đẹp đẽ yếu ớt bị bão táp tàn phá, làm người nhìn thấy trong lòng thương tiếc không thôi.

Tiêu Thiên Dịch cực kỳ đau lòng.

Đáng tiếc lúc này Vân Thiên Tuyết lại đang ra sức biểu hiện trước mặt Tiêu Cửu Uyên. "Ly Thân Vương gia, chuyện này không thể được."

Vân Thiên Tuyết không nói lời nào còn tốt, vừa nói, Tiêu Cửu Uyên sắc mặt lập tức tối sầm, bởi vì hắn liếc một cái liền nhận ra nữ nhân này nhìn hắn với ánh mắt hoa si. Loại nữ nhân háo sắc này cũng xứng thương nhớ hắn sao, con ngươi Tiêu Cửu Uyên tựa như đầm sâu âm u, bên trong là tràn đầy lệ khí, thanh âm của hắn nghiêm túc vô tình vang lên.

"Dẫn đi đánh." Một lời nói xong cũng thấy không đủ hài lòng, ra lệnh thủ hạ đứng bên người: "Bạch Diệu, ngươi đi giám sát."

Xem ai dám nhẹ tay.

Tiêu Cửu Uyên dứt lời, trong phòng khách bao nhiêu âm thanh hút không khí, lão phu nhân, Vĩnh Ninh hầu Vân Lôi, Hầu phu nhân Liễu thị mọi người mặt thay đổi.

Tiêu Thiên Dịch mở miệng liền giúp Vân Thiên Tuyết cầu xin.

"Cửu Hoàng thúc, chuyện này không liên quan Tuyết Nhi, người không nên để cho người ta đánh nàng."

Tiêu Cửu Uyên ngước mắt nhìn về Tiêu Thiên Dịch, khóe môi ý cười lạnh lẽo trào phúng. Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch thật ra là một hoàng tử rất có năng lực, nhưng không biết tại sao lại thua trong tay bởi loại nữ nhân Vân Thiên Tuyết này.

You'll also like

          

Nữ nhân này vừa nhìn liền biết là loại nữ nhân giả tạo dối trá.

À, đúng rồi, nghe nói nữ nhân giả tạo dối trá này đã cứu mạng Tuyên vương.

Tiêu Cửu Uyên đối với chuyện này hết sức hoài nghi, bởi vì nữ nhân này nhìn qua không giống như là kẻ hảo tâm cứu mạng người.

Dĩ nhiên những thứ này Tiêu Cửu Uyên sẽ mặc kệ, hắn chỉ nâng mắt phượng nhìn Tiêu Thiên Dịch, lãnh khốc nói: "Tuyên vương không vừa ý với mệnh lệnh của Bổn vương sao?"

Mặt mũi Tiêu Thiên Dịch cứng ngắc. Cửu Hoàng thúc của hắn chính là người có thù tất báo, nếu như hôm nay trêu vào hắn ta, ngày sau không chừng sẽ bị hắn ra tay đối phó, vậy...

Tiêu Thiên Dịch đang suy nghĩ, một bên Vân Thiên Tuyết đã đưa tay kéo ống tay áo của hắn cầu khẩn: "Vương gia, cứu ta, ta không muốn bị đánh, ta không muốn bị đánh."

Tiêu Thiên Dịch vừa nhìn Vân Thiên Tuyết dáng vẻ hoa lê đẫm mưa, đau lòng đứng lên, đang muốn nói chuyện.

Tiêu Cửu Uyên đã chán ghét những chuyện này, trực tiếp đứng lên ra lệnh: "Nếu như Vĩnh Ninh Hầu phủ không ai chấp hình, Bổn vương cũng không ngại cho mượn người."

***************

CHƯƠNG 56: DẰN MẶT

Tiêu Cửu Uyên dứt lời khiến cho Vĩnh Ninh hầu Vân Lôi tái mặt, nhanh đứng lên nói: "Không nhọc Vương gia động thủ, người đâu, còn không đem Nhị Tiểu thư dẫn đi đánh hai mươi đại bản."

Liễu thị sắc mặt tái nhợt, đau lòng kêu lên: "Hầu gia."

Vân Lôi giận trợn mắt nhìn Liễu thị một cái, Tiêu Cửu Uyên đã ra lệnh, đại bản Tuyết Nhi nhất định là phải chịu. Người mình đánh, hạ thủ còn có thể có chút cân nhắc, nếu như là người Ly Thân vương phủ đánh, sợ chỉ còn nửa cái mạng.

Hộ vệ lĩnh mệnh, chạy tới bên cạnh Vân Thiên Tuyết. Vân Thiên Tuyết mắt rưng rưng lệ, âm thanh bi thương liên tục: "Vương gia, cứu ta."

Nàng đôi mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn chằm chằm Tiêu Thiên Dịch nói, đáng tiếc Tiêu Thiên Dịch lại không có biện pháp cứu nàng. Tiêu Thiên Dịch trong lòng phẫn hận không dứt, nữ nhân yêu mến bị người mang đi ra ngoài đánh như vậy, hắn lại không thể ngăn cản.

Tiêu Thiên Dịch tay nắm chặt. Tuyết Nhi, lần này ta có lỗi với nàng, nhưng nàng yên tâm, ta nhất định sẽ sớm cường đại lên, sớm lật đổ Thái tử, đoạt lại vị trí Thái tử.

Hôm nay nàng chịu khổ, ta cũng nhớ kỹ, ngày sau ta nhất định sẽ bồi thường lại cho nàng.

Vân Thiên Tuyết thấy Tiêu Thiên Dịch ảm đạm, trong lòng biết hắn không có biện pháp cứu nàng, nàng chỉ có thể quay đầu nhìn về Vân Lôi: "Phụ thân, con không muốn bị đánh, con không muốn bị phạt đại bản."

Đáng tiếc Vân Lôi cũng không có biện pháp cứu nàng.

Hộ vệ vọt tới bên người Vân Thiên Tuyết, lôi nàng đi ra ngoài.

Vân Thiên Tuyết thân thể vừa động muốn phản kích, nàng đã đạt Cam linh đỉnh, mấy tên thị vệ này tuyệt không phải là đối thủ của nàng.

THÚ PHI THIÊN HẠ - THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ (P. 1) - Edit: PHONG LINHWhere stories live. Discover now