Bad Apple English
Ever on and on I continue circling
With nothing but my hate in a carousel of agony
Till slowly I forget and my heart starts vanishing
And suddenly I see that I can't break free--I'm
Slipping through the cracks of a dark eternity
With nothing but my pain and the paralyzing agony
To tell me who I am, who I was
Uncertainty enveloping my mind
Till I can't break free, and
Maybe it's a dream; maybe nothing else is real
But it wouldn't mean a thing if I told you how I feel
So I'm tired of all the pain, of the misery inside
And I wish that I could live feeling nothing but the night
You can tell me what to say; you can tell me where to go
But I doubt that I would care, and my heart would never know
If I make another move there'll be no more turning back
Because everything will change, and it all will fade to black
Will tomorrow ever come? Will I make it through the night?
Will there ever be a place for the broken in the light?
Am I hurting? Am I sad? Should I stay, or should I go?
I've forgotten how to tell. Did I ever even know?
Can I take another step? I've done everything I can
All the people that I see I will never understand
If I find a way to change, if I step into the light
Then I'll never be the same, and it all will fade to white
Ever on and on I continue circling
With nothing but my hate in a carousel of agony
Till slowly I forget and my heart starts vanishing
And suddenly I see that I can't break free--I'm
Slipping through the cracks of a dark eternity
With nothing but my pain and the paralyzing agony
To tell me who I am, who I was
Uncertainty enveloping my mind
Till I can't break free, and
Maybe it's a dream, maybe nothing else is real
But it wouldn't mean a thing if I told you how I feel
So I'm tired of all the pain, of the misery inside
And I wish that I could live feeling nothing but the night
You can tell me what to say; you can tell me where to go
But I doubt that I would care, and my heart would never know
If I make another move there'll be no more turning back
Because everything will change, and it all will fade to black
If I make another move, if I take another step
Then it all would fall apart. There'd be nothing of me left
If I'm crying in the wind, if I'm crying in the night
Will there ever be a way? Will my heart return to white?
Can you tell me who you are? Can you tell me where I am?
I've forgotten how to see; I've forgotten if I can
If I opened up my eyes there'd be no more going back
'Cause I'd throw it all away, and it all would fade to black
Bad Apple Vietnamese Ver
Dù dòng thời gian trôi cứ mãi trôi hoài vẫn không sao yên lặng,vì sao tôi vẫn cứ luôn hoài luôn ngẩn ngơ hững hờ.
Nhưng vì sao con tim không nói lên câu lại nỡ ra đi không lời biệt li trong phút giây lạnh lùng không hay biết.
Ngồi nơi đây đơn côi giữa không gian lặng lẽ thế nhưng nhưng dòng thời gian trôi mãi,cuốn theo bao niềm đau mãi luôn xoay vầng.
Cho dù tôi không quan tâm thế giới kia dù có ra sao 1 mình tôi luôn là chính tôi không là 1 ai khác.
Như giấc mơ ngày xưa,lập lờ như áng mây mờ xa.
Dẫu có nói ra đây thành câu,lời tôi như mây bay cuối trời
Buồn đau vay kín bao ngày qua, lòng càng thêm nhói đau nhiều hơnNếu biết trước tôi luôn nguyện rằng, 1 mình nơi không gian giá lạnh.
Dù bao câu nói kia diệu êm,dành tặng tôi phút giây này đây.
Nhưng trái tim tôi như lặng câm,và ngủ yên nơi phía cuối trời.Và cho đến phút giây này đây,dù nay đến lúc quay về đây. Nguyện với chính đôi tay sẽ mang bóng đêm giá băng tràn về.
Làm sao đây biết phải làm sao, và ngày mai sẽ vẫn còn đây?
Giữa thế giới không gian mịt mờ,và tôi đang ở nơi chốn này?
Và bao nhiêu đớn đau nhạt nhoài?Cùng buồn đau giá băng tràn về?
Trong trái tim cô đơn lạc loài,giờ tôi không nhận ra chính mình.
Từng nhịp đi bước chân lặng thầm,càng làm tim nhói đau nhiều thêm.Thế trách sao tôi không lạnh lùng,còn quan tâm được ai lúc này?
Và cho đến phút giây này đây,dù nay đến lúc phải đổi thay
Nguyện sẽ với chính đôi tay này mang ánh dương không gian diệu êm.Dù dòng thời gian trôi cứ mãi trôi hoài vẫn không sao yên lặng,vì sao tôi vẫn cứ luôn hoài luôn ngẩn ngơ hững hờ.
Nhưng vì sao con tim không nói lên câu lại nỡ ra đi không lời biệt li trong phút giây lạnh lùng không hay biết.
Ngồi nơi đây đơn côi giữa không gian lặng lẽ thế nhưng nhưng dòng thời gian trôi mãi,cuốn theo bao niềm đau mãi luôn xoay vầng.
Cho dù tôi không quan tâm thế giới kia dù có ra sao 1 mình tôi luôn là chính tôi không là 1 ai khác.
Như giấc mơ ngày xưa,lập lờ như áng mây mờ xa. Dẫu có nói ra đây thành câu,lời tôi như mây bay cuối trời.
Buồn đau vay kín bao ngày qua,lòng càng thêm nhói đau nhiều hơn.
Nếu biết trước tôi luôn nguyện rằng,1 mình nơi không gian giá lạnh.
Dù bao câu nói kia diệu êm,dành tặng tôi phút giây này đây.
Nhưng trái tim tôi như lặng câm,và ngủ yên nơi phía cuối trời.Và cho đến phút giây này đây,dù nay đến lúc quay về đây.
Nguyện với chính đôi tay sẽ mang bóng đêm xóa tan mọi nơi.
Rằng cho tôi có đi thật xa,và cho tôi có quay về đây.Mang bóng đêm thiêu tan mọi nơi,từng nơi nơi tôi đang bước chân.
Buồn đau vay kín tôi nhiều hơn, và càng vay kín tôi nhiều hơn.
Nên trái tim tôi bây giờ đây làm sao trông thấy ánh nắng mai.
Và tôi không biết gì về người,tự hỏi tôi chính tôi là ai?Chôn giấu kín trong nơi màn đêm,và tôi không tôi không biết gì.
Còn chi đâu phút giây giờ đây,lập lờ như áng mây mờ xa.
Nguyện sẽ với chính đôi tay này mang bóng đêm giá băng tràn về.