CHƯƠNG 34: TÔI MUỐN GẶP CẬU

436 57 3
                                    

Nhà Taeyeon lúc này rất náo nhiệt, Taeyeon và Jeongyeon thảo luận thức ăn gì cần chuẩn bị, Yonna hưng cao thải liệt không ngừng dọn dẹp đồ đạc trong phòng, thỉnh thoảng lại đến nói một hai câu, khi chuông cửa vang lên, nàng lớn tiếng hét lên: “Mina và Joohyun đến đấy!”- Buông chuyện đang làm trong tay, hưng phấn chạy tới mở cửa.  

* Hưng cao thải liệt: Hăng hái bừng bừng, tâm tình vui vẻ.  

Mina vừa vào cửa, liền cảm giác được một đạo ánh mắt hướng vào mình. Từ ngày cô và Jeongyeon náo loạn không vui, hôm nay là lần đầu tiên gặp lại, cô vẫn rất cực khổ khắc chế ý niệm muốn liên lạc, nhưng tưởng niệm trong đầu chưa bao giờ ngừng, lúc này gặp mặt, trong lòng ngũ vị tạp trần, ủy khuất, sợ hãi, còn có cảm giác tuyệt vọng không nói thành lời.  

* Ngũ vị tạp trần: Năm vị ngọt, chua, đắng, cay, mặn pha trộn, ý chỉ cảm xúc hỗn tạp.  

Cô cố nén ghen tuông trong mũi, làm bộ không nhìn đến Jeongyeon, chỉ lo chào hỏi với Taeyeon và Yonna. Joohyun lướt qua mọi người, lập tức đi đến trước mặt Jeongyeon, cười nói: “Nhìn thấy chị, đột nhiên em nhớ đến một chuyện, em quên mang rượu.”  

Jeongyeon thu hồi ánh mắt thất vọng, không tập trung nói: “May mắn là thế.”  

Yonna một bên nghe được, cười nói: “Mày xem thường thành ý mời khách của bọn tao quá, đến đây mà còn sợ không có rượu uống sao?”  

Taeyeon rót cho các cô mỗi người một ly trà: “Rượu là không thể thiếu, nhưng chỉ có thể thiển thường triếp chỉ, để cho mọi người còn phải lái xe về.”  

* Thiển trường triếp chỉ: Chỉ thử một chút cho biết rồi thôi.  

Joohyun cười nói đùa: “Nghe như anh sợ bọn tôi đổ thừa uống say không chịu về.”  

Yonna trừng mắt nhìn, nhân cơ hội nói: “Say cũng chẳng sợ, nhà Jeongyeon chẳng phải ngay trên kia sao? Chị ấy sẽ giữ mày lại.”  

Joohyun và Jeongyeon đồng thời cười cười, chỉ là người trước thì thoải mái, còn người sau lại thấy xấu hổ, nhưng cảnh này trong mắt Mina lại biến thành tâm đầu ý hợp, trong phòng vốn náo nhiệt lại trở nên an tĩnh. Taeyeon nhận thấy không khí hơi biến đổi, ha ha cười: “Jeongyeon, chúng ta vào nhà bếp đi, tôi làm trợ thủ cho em.”- Jeongyeon gật gật đầu: “Được.”- Joohyun giơ tay lên: “Em phụ trách rửa rau.”  

Yonna thấy ba người bọn họ đi vào nhà bếp, mới đặt mông ngồi xuống ghê sô pha, thoải mái dựa vào gối: “Tốt quá, bọn họ giành hết việc rồi, em với chị rảnh rỗi.”- Nói xong, nàng kinh ngạc chỉ chỉ sô pha: “Mina, chị ngồi đi!”  

- Ừm. – Mina ngồi xuống bên cạnh nàng.  

- Sức mạnh tình yêu thật thần kỳ, đúng không? Chị đã bao giờ thấy Joohyun chịu khó vậy chưa?  

Mina máy móc đáp một câu: “Đúng vậy.”  

Yonna lại bỗng nhiên ý thức được nói về chuyện tình yêu, đối với Mina không thích hợp, trong lòng bất giác có điểm hối hận, nàng cẩn thận nhìn biểu tình Mina, quả thật thấy vẻ mặt cô có chút hốt hoảng rời rạc, liền chỉ chỉ cái ly trên bàn: “Mina, chị uống trà nha.”  

Вам также понравится

          

- Không khát.  

- Tinh thần chị hình như có chút không tốt.  

- Vậy sao? – Minamỉm cười, tận lực duy trì ngữ điệu thoải mái: “Có thể là do tối qua không nghỉ ngơi tốt.”  

- Vẫn là vì chuyện kia? – Yonna rốt cuộc cũng nhịn không được, nhắc đến đề tài kia. 

Mina nhìn nàng: “Yonna, em đừng lo lắng.”  

- Em chỉ là...  

- Chị biết nên làm thế nào. – Mina đánh gãy lời nàng, thì thào nói: “Chị nghĩ mình không phải là người có dũng khí, hơn nữa, chị cũng không có lựa chọn đúng không?”  

Yonna thấy cô tựa hồ đã nghĩ thông suốt, không tiện hỏi han an ủi nữa, nhưng nhìn bộ dạng của cô, chung quy vẫn rất lo lắng, chỉ trầm ngâm, nghĩ nên làm thế nào để tâm tình cô tốt hơn, bỗng thanh âm sang sảng của Taeyeon truyền vào tai: “Sao lại im lặng vậy? Hai người đang làm gì thế?”  

- Yonna ngồi dậy, cười nói: “Xem kìa, có người lười biếng.”  

Taeyeon ngồi xuống bên nàng, oan uổng nói: “Anh đâu có lười biếng, hôm nay anh thật có tâm muốn biểu hiện một chút, nhưng mới làm xong có một món, đã bị Joohyun đuổi ra ngoài.”- Nói xong, hắn nhịn không được liếc mắt nhìn Mina một cái, thấy cô cúi đầu không nói gì, như không nghe lời nói của hắn.  

- Nó sao lại đuổi anh? Con này đến nhà người khác còn quá phận! – Yonna biết rõ chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn làm bộ dáng căm phẫn.  

Taeyeon khoanh tay nói: “Em ấy nói thích ăn đồ ăn Jeongyeon làm nha.”  

Trong thần sắc hắn có điểm mất mát, Yonna bật cười, như an ủi xoa xoa mặt hắn: “Vẫn là em tốt đúng không? Em chưa từng ghét bỏ anh.”  

- Em nói gì vậy, anh kém cỏi đến độ khiến người ta ghét bỏ sao?  

- Không có không có, quả thực anh là chuẩn nhất. – Yonna bật cười khanh khách.  

Mina vốn tâm sự đầy bụng, thấy hai người bọn họ liếc mắt đưa tình, không ngồi được nữa, đột nhiên đứng dậy, nhẹ giọng nói: “Yonna, hai người cứ tán gẫu, chị qua ban công xem một chút.”  

- Ai! Chị chờ em chút, em dẫn chị đến phòng bọn em xem thử, tường em vừa đổi màu, chị đi xem xem thấy thế nào. – Yonna vỗ đầu một cái, từ sô pha đứng thẳng dậy: “Từ khi em dọn đến đây, nơi này mới giống là một cái nhà, em còn mua thêm rất nhiều đồ đạc đến đây...”- Nàng vừa nói, vừa cứng rắn kéo Mina vào phòng ngủ.  

Sắc đêm đậm dần, trong phòng ăn sáng lên ngọn đèn ấm áp sáng ngời, thức ăn trên bàn vô cùng phong phú, nóng hôi hổi, mùi hương làm người ta lên cơn thèm ăn.  

Taeyeon và Yonna rất ăn ý, cho Jeongyeon ngồi kế Joohyun, Mina cố ý đi vòng qua, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Joohyun, Jeongyeon nhìn cô một cái, nhưng không lên tiếng. Vẻ mặt Taeyeon tươi cười, mở ra một chai rượu đỏ, rót cho mỗi người một ly.  

Yonna nâng ly lên, cười nói: “Jeongyeon hôm nay vất vả rồi, nào, tôi kính chị trước.”  

Jeongyeon đang muốn nâng chén, Joohyun vội vàng lôi kéo nàng: “Khoan đã.”- Joohyun gắp một khối cá, lược đi xương lớn, sau đó đặt vào chén nàng: “Ăn chút gì trước đã.”  

[EDIT-CHUYỂN VER] [JEONGMI]- ÁI SANH NHẬT KÝ Место, где живут истории. Откройте их для себя