Chương 26: Giành mẹ

106 3 0
                                    

Sau khi máy bay hạ cánh, Đồng Đồng vẫn như cũ khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt. Vừa rồi khi ở trên máy bay, buồn nôn đến choáng váng , con bé hữu khí vô lực hướng Kiều Vi Nhã nói: "Mẹ, sớm biết rằng đi máy bay khó chịu như vậy, con sẽ không đến đây."

"Đồng Đồng, con có nhìn thấy không, đó là Hương Sơn, chờ con cảm thấy tốt hơn, dì sẽ dẫn con đi Hương Sơn."

"Hương Sơn? Ở đó rất thơm sao?"

Elaine nở nụ cười, "Không, Hương Sơn có lá đỏ, ngay khi thời điểm mùa thu đến, cả núi đều là lá đỏ, rất đẹp."

Đồng Đồng lực chú ý bị dời đi , tinh thần tốt hơn nhiều lắm.

Sau khi xe đến đón, Đông Đông không muốn mẹ cùng em gái kia ngồi cùng nhau, Đồng Đồng cũng không thích hắn cùng mẹ như hình với bóng, hai người đều muốn ngồi cùng với Kiều Vi Nhã, lại không muốn ngồi cùng với đổi phương.

Đồng Đồng giống như muốn thị uy ngồi ở trên đùi mẹ, cái ca ca này từ khi nhìn thấy mẹ đã nghĩ muốn độc chiếm nàng, luôn cùng cô bé nói, mẹ là chỉ thuộc về một mình hắn.

Đông Đông túm quần áo của Kiều Vi Nhã , ngồi ở bên cạnh cô, Elaine thấy thế, dở khóc dở cười, đành phải ngồi ở phía trước.

Đồng Đồng ghé vào mẹ lỗ tai, nhỏ giọng nói: "Mẹ, ta không thích ca ca này, một chút cũng không thích, ta không muốn đến nhà bọn họ ở."

"Đồng Đồng. . . . . ." Nữ nhi thông minh lanh lợi, miệng lại ngọt, tuy rằng không được bà nội thích, nhưng có lâm thúc lâm thẩm, cô giáo ở nhà trẻ, các bạn học nhỏ, còn có vài người hàng xóm, người người thích nàng, mỗi người đều coi nàng như công chúa mà chăm sóc, nàng luôn luôn đắm chìm trong cảm giác độc chiếm mọi thứ, đột nhiên có người nhảy ra cùng nàng chia sẻ mẹ, nàng chịu không nổi.

Thấy mẹ trừng mắt tức giận, Đồng Đồng mân mê miệng, hung hăng trừng mắt nhìn liếc Đông Đông một cái, sau đó ghé vào mẹ trong lòng, tức giận.

Thời điểm xe đến nơi, Đồng Đồng đã chìm vào trong giấc ngủ.

Kiều Vi Nhã có chút xấu hổ, vệ binh đến mở của đưa cô vào trong trang viên lộng lẫy làm cô có cảm giác kinh sợ. Sau đó, cô mới hoàn toàn ý thức được, Elaine cùng với cô mà nói chênh lệch thực sự quá lớn.

"Tiểu vi, chị mang em lên lầu trước, để cho Đồng Đồng ngủ một lát cũng tốt, tỉnh dậy con bé sẽ không có việc gì ."

Đông Đông đi ở phía trước dẫn đường. lên lầu sau, Elaine cười nói: "Đông Đông, con muốn cho mẹ nuôi ngủ ở phòng của con phải không? Không được, còn có em gái nữa."

"Mẹ nuôi!" Đông Đông giành trước đẩy cửa phòng của chính mình.

"Trước cứ ngủ tạm ở đây đi." Kiều Vi Nhã cười cùng Đồng Đồng vào phòng, Đông Đông lộ ra nụ cười vui vẻ.

Elaine bất đắc dĩ lắc đầu.

Buông Đồng Đồng, ba người lặng lẽ rời khỏi phòng ngủ. Ngồi xuống sopha ở gian phòng bên ngoài, Đông Đông từ tủ lạnh cầm đồ uống đưa cho mẹ cùng Kiều Nhã Vi.

Elaine không chút nào che giấu đố kỵ , "Tiểu vi, chị trước đây vào phòng của hắn, chưa bao giờ được hưởng qua loại đãi ngộ này đó ."

Đồng Đồng ngồi ở bên người Kiều Nhã Vi, nhìn thoáng qua mẹ, lại đứng lên đi tủ lạnh lấy một lọ đồ uống, đưa cho mẹ mình nói, "Cho."

Elaine cười nói: "Cám ơn con, mẹ có một lọ là đủ rồi."

Đồng Đồng nhún nhún vai, lại ngồi trở lại bên người Kiều Vi Nhã.

Elaine nhẹ giọng nói, "Tiểu vi, chúng ta chỉ ở nơi này khoảng 2 ngày, sáng sớm ngày kia, chúng ta vào nội thành ở, lão gia tử sợ các ngươi ở nơi này không quen."

"Chị Elaine , không có việc gì nơi nào cũng đều giống nhau ."

ĐÊM TRƯỚC LY HÔN-Thiên Sơn Hồng DiệpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ