Edit: Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___Hôm sau, bình minh vừa mới ló diện, bọn người Vu Hoan bị một âm thanh gào rống đánh thức.
Bầu trời xám xịt trên núi bị ép đến cực thấp, dường như đều có thể sụp xuống bất cứ lúc nào, âm thanh kia từng tiếng từng tiếng vang vọng trong núi, người nghe được da đầu đều bị tê dại, cả người phát lạnh.
"Tiểu Hoan Hoan..." Linh La cuộn tròn bên cạnh Vu Hoan, đôi mắt tròn xoe đảo tới đảo lui nhìn xung quanh, nàng cảm thấy ở bốn phía có thứ gì đó.
Nhưng mà xung quanh sương mù chằng chịt, nhìn không rõ.
Vu Hoan cũng có cảm giác giống Linh La, nàng dùng linh lực điều tra nhưng giống như mọi vật xung quanh không có bất cứ loài vật sống nào cả.
Liên Mặc nghe âm thanh kia vang lên, sắc mặt trở nên trắng xám, cố gắng chống tay từ trên mặt đất đứng lên, nhìn Vu Hoan nói: "Là nó. Vu Hoan cô nương, chuyện này không có liên quan đến các ngươi, các ngươi rời đi nhanh đi!"
"Chậm rồi." Tầm mắt của Vu Hoan nhìn vào nơi nào đó, âm hàn nơi đáy mắt từ từ phát ra.
Trong sương mù, có quái vật khổng lồ bay ra, dừng ở trước mặt bọn họ, dưới chân truyền đến một trận chấn động, cả thân hình đều rung lắc. Rống lên một tiếng bén nhọn chấn động đến lỗ tai Vu Hoan vang ong ong.
Con thú có một cái đầu đen nhánh, giống với sự miêu tả mà Vu Hoan nghe được hôm qua, trên đầu có cái sừng dài, không sai biệt lắm với sừng hươu, phía sau là một đôi cánh, có chỗ giống loài chim ưng trên đại lục.
Con ngươi màu đỏ máu so với đầu người còn to hơn, bên trong toàn là sự âm ngoan ác độc, thân hình của bọn họ so với nó, vô cùng nhỏ bé.
Con ngươi của Vu Hoan nheo lại, ở trong đầu quét thông tin một vòng, nhưng không có kết quả, nàng không hề quen biết cái thứ đồ chơi này!
Nhưng Linh La bên cạnh lại la lớn lên: "Đây là thú Bì Lễ, ta đã thấy trên gia phả nhà ta rồi. Là một loài mãnh thú thượng cổ."
Lại là gia phả...
Chẳng những có binh khí còn có mãnh thú...
Mẹ nó ngươi xác định đó là gia phả chứ không phải là sổ ghi chép giám định đồ chứ?
Ngươi có từng thấy cuốn gia phả nào mà ghi chép lại mấy thứ quỷ quái như vậy không?
Chẳng qua mãnh thú lớn lên xấu như vậy cũng coi như là về tình cảm có thể tha thứ.
"Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Hoan Hoan, là mãnh thú thượng cổ đó! Siêu cấp lợi hại, thu nó đi Tiểu Hoan Hoan, cộng sự tốt nhất để giết người phóng hỏa đó nha!" Linh La xúi giục Vu Hoan.
Vu Hoan cơ hồ không hề suy nghĩ mà đã cự tuyệt: "Thật xấu xí, lấy ra dùng ta cảm thấy mất mặt lắm!"
Linh La: "..." Người ta nói thực lực của nó kìa, xấu thì sao chứ!?
Thú Bì Lễ nổi giận gầm lên một tiếng, loài người ngu xuẩn đó vậy mà dám làm lơ nó, nó muốn giết bọn họ.
Thú Bì Lễ hét một tiếng dài, nhào qua Liên Mặc đang ở gần nó nhất, móng vuốt gào thét bổ lên đầu Liên Mặc.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc Linh
HumorTruyện : Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai Tên Hán Việt: Thượng Vị Công Lược: Ngã Bả Phản Phái Dưỡng Oai Liễu Tên Trung: 上位攻略:我把反派养歪了 Tác giả : Mặc Linh Edit & Beta: Nại Nại Tình trạng: Hoàn thành (555 chương [520 chương hoàn chính văn + 35 chương ngoại t...