Quang âm tự tiễn, nhật nguyệt như thoa. Thời gian trôi qua nhanh chóng, ngày tháng tựa thoi đưa.
Thấm thoát, Tiêu Chiến đã ở cùng với Thập Nhất trên Tuyết Liên sơn này đã hơn nửa tháng. Với nội công thâm hậu, chỉ là một vết thương nhỏ, hắn chỉ cần vận một chút khí công đẩy máu bầm tụ ở trên vai, rồi điều chỉnh kinh mạch chưa đầy một canh giờ sẽ hồi phục hoàn toàn. Nhưng hắn chẳng cần quan tâm đến một bên vai của mình, những chuyện nhỏ nhặt này không đáng để hắn hao tổn tinh lực. Hiện giờ không phải đã có một tiểu cừu non đang tận tình chăm sóc hắn sao, chi bằng lấy cớ và cơ hội ở đây thêm vài ngày để tìm hiểu thêm về Long Ngọc Tuyết. Dù sao Thập Nhất cũng là người của Tru Tiên Môn, biết đâu sẽ giúp hắn tìm ra một chút tung tích gì đó thì sao.Phía sau dãy núi Tuyết Liên Sơn là một vùng nhiệt đới trên lạnh băng dưới hài hoà, thần bí và đầy màu sắc huyền ảo. Nơi đây được nhân gian ca ngợi là "Núi Tái Sinh" vì có rất nhiều loại dược liệu quý hiếm. Tuỳ thuộc vào khí hậu và môi trường, càng nhiều khắc nghiệt sẽ tạo ra được loại đặc chủng. Vì thế, chúng đều chọn nơi đầy nguy hiểm này để sinh trưởng, muốn hái được chúng thì phải mất rất nhiều thời gian và công sức. Giống như Thiên Sơn Tuyết Liên còn gọi là Hoa Sen Tuyết có tác dụng cải lão hoàn đồng, nâng cao công lực, nằm trong thời tiết cực kỳ lạnh lẽo trên những tảng đá cao vời vợi. Khi bung nở, loài thảo dược này có hình dạng giống hệt như một đoá sen trắng yêu kiều, nó được kết tinh từ gió, mây và tuyết, là bách thảo chi vương " vua của trăm loài thảo dược" một loại dược hiếm chỉ sinh sống ở núi cao cách hơn năm ngàn dặm với mực nước biển, được mọc trong các khe núi đá, phải mất quá trình năm đến bảy năm để tăng trưởng tạo ra một loài hoa thảo dược vô cùng quý hiếm.
Nhìn ngọn núi cao phủ băng tuyết trước mắt, Tiêu Chiến nằm vui vẻ tận hưởng ánh nắng mặt trời, xung quanh là những cánh hoa mỏng manh màu trắng pha hồng nhạt, tầng tầng lớp lớp khum khum ôm lấy nhuỵ hoa vàng óng ánh nằm trong đám lá xanh mướt tuyệt đẹp. Hoa Mẫu Đơn này chỉ trồng ở nơi vương giả như vườn thượng uyển, cung đình hoa lệ, vẻ đẹp lộng lẫy huyền bí được tôn vinh " Quốc sắc thiên hương- thiên hạ chân hoa độc mẫu đơn", nhưng nay được Thập Nhất nuôi dưỡng ở dưới chân núi Tuyết Liên Sơn có phần hoang sơ nhưng cũng không bớt đi vẻ đẹp vốn có của chúng.
"Thập Nhất, tối nay ta muốn ăn thịt thỏ nướng, ngươi có thể mua giùm ta một bầu rượu không?"
Tiêu Chiến biết tiểu cừu non này sắp đi về Tru Tiên Môn, trên đường hẳn là sẽ ngang qua tửu lầu. Dù sao thì hắn cũng ở đây được gần nữa tháng rồi, được y bôi thuốc băng bó vết thương mỗi ngày đều đặn hai lần, sáng trước khi đi hái thuốc, tối trước khi về lại Tru Tiên Môn để giúp sư huynh đồng môn làm một số công việc. Sau vài ngày ở đây, Tiêu Chiến mới biết y là một người rất có quy tắc, nghiêm nghị kiên cường, giờ giấc vô cùng chính xác. Nhiều lúc hắn muốn đùa giỡn cũng phải tuột mất cả hứng vì con người này vô cùng nhàm chán lại rất chậm nhiệt, không thích cười nói, luôn làm ra bộ mặt khó gần, còn nhiều lần nghiêm khắc chỉnh Tiêu Chiến không được nói bừa cũng không cho nháo loạn, bắt hắn nằm một chỗ như người bại liệt. Lúc đầu hắn rất khó chịu nhưng sao một thời gian hắn cũng biết tận dụng thời cơ để hành hạ tiểu cừu non, Tiêu Chiến đem lòng tà ác trêu chọc y một phen, lấy cơn giận của y làm niềm vui của mình, tốt như vậy hắn sẽ có thể ban cái chết cho hắn mà không phải nghĩ ngợi nhiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
DỊ TÂM -BÁC CHIẾN-
FanfictionNHÂN VẬT : VƯƠNG NHẤT BÁC VÀ TIÊU CHIẾN CỔ TRANG. NHÂN SINH NỢ TA MỘT CÂU XIN LỖI, NGƯƠI NỢ TA CẢ MỘT ĐỜI. GẶP NGƯƠI YÊU NGƯƠI LÀ DUYÊN NỢ, MỘT LÒNG VÌ NGƯƠI BỎ GIANG SƠN. VÌ TUI ĐANG CỐ NHIỀU Ý TƯỞNG BỘ DẠ TỬ NÊN SẼ TẠM NGỪNG VIẾT DỊ TÂM, TUI SẼ C...