chap 50

68 5 0
                                    

Editor: demcodon

Gần tết âm lịch mọi người càng chú ý và thảo luận đến Đêm hội mùa xuân càng nhiều, người tham dự Đêm hội mùa xuân tự nhiên cũng chiếm được không ít chú ý. Mạnh Vi Nghiên muốn đến Đêm hội mùa xuân còn không phải dựa vào thân phận diễn viên của mình, tự nhiên cũng bị nhóm quần chúng thần thông quảng đại phát hiện, cũng không cần cậu phát thông báo lực lượng quần chúng thần thông quảng đại đã đưa cậu lên đầu tiêu đề và hot search. Một mặt quả thật đơn nguyên hấp dẫn không ít ánh mắt cho hí kịch Đêm hội mùa xuân, một mặt khác bộ phim <Hiệp chi đại giả> định qua tết âm lịch đến mùng 5 mới công chiếu phim mượn cơ hội này bắt đầu tuyên truyền.

Vốn là mượn dùng Mạnh Vi Nghiên và hí kịch dẫn đầu thảo luận về văn hóa truyền thống Trung Quốc trên mạng. Đương nhiên làm cho mọi người chú ý đến bộ phim <Hiệp chi đại giả> nói về tinh thần võ hiệp. Đoàn phim dĩ nhiên đã trưng cầu qua ý kiến của Mạnh Vi Nghiên. Đây cũng coi như là lúc tuyên truyền, Mạnh Vi Nghiên cũng sẽ không từ chối, chỉ là yêu cầu bọn họ nắm chắc tình hình, đừng làm cho mọi chuyện rối tung lên.

Vào buổi tối trước Đêm hội mùa xuân, Mạnh Vi Nghiên cẩn thận chuẩn bị tốt tất cả, đắp hai miếng mặt nạ, bôi sữa toàn thân, thuận tiện đá Sở Chiêu từ phòng ngủ ra phòng khách nói là giúp mình lau sữa cả người lại động tay động chân. Sau đó 9 giờ sớm đã lên trên giường đi ngủ.

Sáng sớm thức dậy đối diện với người yêu vẻ mặt buồn bã còn săn sóc chuẩn bị bữa sáng cho mình trong lòng có chút áy náy nho nhỏ. Khi ăn sáng dịu dàng gắp món ăn cho hắn, kết quả Sở Chiêu phát hiện thái độ cậu mềm hoá thì nhanh chóng dán lên, được một tấc lại muốn tiến một thước yêu cầu xong việc phải bồi thường. Mạnh Vi Nghiên lập tức ném một tí xíu mềm lòng kia đến chân trời.

Dùng bữa sáng xong Mạnh Vi Nghiên tính ngồi lên xe anh Lâm và Nhạc Nhạc tới đón cậu đi đến đài truyền hình. Chỉ là người buồn bã kia đi theo phía sau cậu với ánh mắt rất có lực sát thương. Mạnh Vi Nghiên đi đến bên xe ngừng lại: "Chờ một chút, tôi còn một chính sự quên làm." 

Ở trong ánh mắt nghi ngờ của mấy người, Mạnh Vi Nghiên xoay người sang chỗ khác ôm cổ Sở Chiêu cho hắn một nụ hôn tạm biệt thật to: "Được rồi, chúng ta đi thôi." Nói xong thì nhanh chóng lên xe đóng cửa.

"Đây là chính sự của cậu?" Vẻ mặt lờ mờ khó hiểu của mấy người anh Lâm cuối cùng cũng phản ứng lại.

"Tất nhiên rồi." Mạnh Vi Nghiên với vẻ mặt 'Có vấn đề gì không' đương nhiên làm cho anh Lâm không phản bác được. Cửa xe đóng lại, nhưng Sở Chiêu ở lại chớp mắt một cái cũng phản ứng lại, nụ cười tươi nhộn nhạo trên mặt kia quả thực làm cho không người nào có thể nhìn thẳng.

Xe rốt cuộc xuất phát, lúc Mạnh Vi Nghiên đến thì trong đài truyền hình đã là một cảnh tượng bận rộn.

Mạnh Vi Nghiên và ông nội, bác cả, Điềm Điềm thay trang phục tham dự tiết mục hôm nay diễn tập một lần cuối cùng. Ông cố phải buổi chiều mới có thể tới.

{ Đam Mỹ } Giới Giải Trí: Yêu Cả Đời.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ