Chương 1: Xuyên

331 9 1
                                    

Edit: may

==================


Lăng Thanh phát hiện mình xuyên việt.

Đây không phải là đại sự gì, dù sao thân là thanh thiếu niên thế kỷ 21, người nào không biết xuyên qua chứ.

Có thể ngay sau đó, hắn liền phát hiện hắn xuyên chính là một quyển sách.

Này cũng không có chuyện gì, xuyên sách liền cùng xuyên qua thời không giống nhau, mấy năm qua đã lưu hành.

Hắn không phải là người thứ nhất, cũng sẽ không phải là người cuối cùng.

Lăng Thanh vẫn như cũ rất bình tĩnh.

Nhưng mà rất nhanh, hắn sẽ không bình tĩnh nổi.

Bởi vì hắn sợ hãi phát hiện, hắn xuyên vào quyển sách hắn đã xem qua.

Cẩu huyết tra tiện thông thường, thế nhưng cẩu huyết tra tiện còn là sinh tử văn, cái này không thường gặp!

Mà hiện tại, hắn xuyên quyển sách này chính là bản cẩu huyết tra tiện sinh tử văn.

Lăng Thanh nhìn một chút bụng của mình, không phải là hắn xuyên vào thân thể này có thể sinh đi?

Không nên đi, hắn thế nhưng công, coi như xuyên sách cũng nên là công a!

Tuyệt đối không thể xuyên thành thụ đi!

Nhưng mà sợ cái gì liền đến cái đấy, đợi đến khi nhớ lại nội dung quyển sách xong xuôi, Lăng Thanh bi ai phát hiện, ma túy, thật chính là mình thân thể này.

Hắn xuyên việt tới thân thể này, chính là nguyên dạng tra tiện cái kia tiện!

Hắn liếc nhìn cách đó không xa nam chính cùng quản gia nói chuyện, không thèm nhìn chính mình mỹ nhân.

Đây chính là tra tiện cái kia tra, cũng là trong tiểu thuyết giàu có nhất, nắm giữ toàn quốc kinh tế mạch máu Vu gia Đại thiếu gia với Vu thị tổng tài Vu Thần.

Lăng Thanh có chút tiếc hận, tướng mạo này thật sự là quá hợp khẩu vị của chính mình.

Hắn mới vừa tỉnh lại nhìn thấy đối phương khuôn mặt này, thiếu chút nữa nhịn không được muốn hỏi đối phương số điện thoại.

Loại thần cấp tướng mạo mỹ nhân, coi như không chiếm được, gió xuân độ cũng là tốt.

Đáng tiếc, lại là quyển sách này vai chính.

Còn là cái có thể làm cho mình bộ thân thể này mang thai sinh con tra công!

Lăng Thanh thở dài.

Một núi không thể có hai công, đặc biệt là đối phương lại là cái tra công, loại nam nhân này không chia tay thì giữ lại ăn Tết sao?

Lăng Thanh đang chuẩn bị mở miệng nói chia tay, ký ức đột ngột xuất hiện, Lăng Thanh khiếp sợ.

Ngọa tào! Nội dung đều phát triển đến khi hai người kết hôn rồi !

Không chỉ có như vậy, tân hôn đêm đó, chồng của mình để lại một mình mình chạy đi gặp bạch nguyệt quang, kích thích!

Không sai, tuy rằng nguyên chủ là nhân vật chính, thế nhưng là tra tiện mà, tra công tiền kỳ tất nhiên đối với tiện thụ không phải chân ái.

Hắn chân ái chính là bạch nguyệt quang kia gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, trạc thanh liên mà không yêu, thông ở ngoài thẳng... Không, hẳn là thông ở ngoài loan, gọn gàng, hương xa ích thanh, cao vút sạch sẽ trồng, có thể phóng tầm mắt nhìn mà không thể cưỡng hiếp nào Bạch Liên hoa đệ đệ.

Mặc dù bây giờ cưới hắn, mặt sau cũng sẽ ly hôn, sau đó sẽ truy thê, tái hôn, lại ngược thân ngược tâm một hồi, mang thai sẩy thai, lại chuẩn bị ly hôn, tuần hoàn đền đặn, cho đến khi hai người đều dằn vặt không thôi.

Không cần thiết, không đáng, trực tiếp ly hôn đi.

Lăng Thanh ngáp một cái, đối với mỹ nhân cách đó không xa vẫy vẫy tay, "Anh tới ngồi."

Vu Thần quay đầu hạ mắt nhìn hắn, Lăng Thanh tâm trạng nhảy lên.

Đệt! Thật sự là quá đẹp, sắc đẹp ở phía trước vẫn không thể ngủ, Lăng Thanh đau lòng.

Vu Thần nhíu nhíu mày, bất đắc dĩ đi tới Lăng Thanh trước mặt, thanh lãnh ngữ điệu phảng phất tiếng ngọc bội đụng nhau, "Làm gì?"

Lăng Thanh vừa nhìn mặt đẹp của anh, một bên bình tĩnh nói: "Cho tôi ngàn vạn, chúng ta ly hôn."

Vu Thần kinh sợ, "Cậu nói cái gì?"

Lăng Thanh tây tử che tâm, vô cùng đau đớn, "Tôi để anh tự do!"

Vu Thần, "... Đây là thủ đoạn mới cậu dùng để hấp dẫn tôi sao?"

Lăng Thanh bi thống lắc đầu, "Dĩ nhiên không phải, tôi chỉ là suy nghĩ cho anh nga, dù sao, tôi là yêu anh sâu như vậy!"

Vu Thần:...

Lăng Thanh nước mắt mông lung, "Anh không muốn cùng tôi ly hôn sao?"

"Cậu cảm thấy thế nào?"

Lăng Thanh, "Vậy thì cho tôi ngàn vạn, tôi hiện tại là có thể cùng anh ly hôn."

Hắn vì tình mà cảm động vì lý để hiểu rõ, kích động muốn dùng phát sóng trực tiếp, "OMG! Mọi người xem cái này giấy li hôn! Toàn quốc bạo khoản! Bản limited bảo thạch hồng! Cao cấp! Khí quyển! Cảm giác thư thích! Có nó, anh chính là trên thế giới này tự do nhất nam nhân! Hôn nhân, gia đình, trách nhiệm gọt không có quan hệ gì với anh! Thành công nam sĩ nhân thủ bản! Hiện tại mua, chỉ cần ngàn vạn! Mới ngàn vạn a! Mua được chính là kiếm được! Chỉ cần ngàn vạn, độc thân tự do mang về nhà! Mua nó! Mua nó! Mua nó!"

Vu Thần:...

Vu Thần không nghĩ nói chuyện cùng hắn, "Cậu không có chuyện gì là tốt rồi, tôi còn có việc, về công ty trước."

"Vậy ngàn vạn..."

"Cậu cứ như vậy không thể chờ đợi được nữa muốn hỏi tôi muốn tiền sao?" Vu Thần cau mày, "Chúng ta lúc này mới vừa kết hôn!"

Lăng Thanh liếc mắt nhìn anh, cũng không diễn, ngữ điệu lạnh lùng nói, "Không phải đâu, không cần tiền thì muốn cái gì? Muốn anh ghét bỏ tôi muốn anh tinh thần quá trớn?"

"Cậu!" Vu Thần ánh mắt lóe lên tia không thích.

Lăng Thanh trừng mắt nhìn, "Cho nên nói mà, chúng ta không thích hợp, ly hôn thích hợp nhất, bảo bối lo lắng tới, OK thì 3chúng ta nói chuyện tiếp?"

"Cậu muốn tiếp tục?" Vu Thần quả thực bị hắn chọc tức chết.

Lăng Thanh khẽ cười, "Cái kia, đưa cho anh cái thẻ atm thuận tiện cho anh chuyển khoản mà, hay là anh trực tiếp cho tôi chi phiếu?"

Vu Thần:...

Vu Thần hít sâu khẩu khí: "Cậu tuyệt vọng đi! Một phân tiền cũng sẽ không cho cậu! Còn thời gian này, không bằng cậu suy nghĩ thật kỹ chính mình trước đã nói gì, đừng dằn vặt lẫn nhau!"

Hay nói mỹ nhân chính là mỹ nhân, sinh khí cũng đẹp mắt đây.

Lăng Thanh nhìn mặt của anh, một bên cảm khái, một bên phất tay bắt đầu đuổi người, "Không đồng ý liền ra đi, không nên quấy rầy tôi nghỉ ngơi. Cảm ơn ~ "

"Tôi còn không có cùng cậu nói xong đâu."

Lăng Thanh không nghĩ để ý đến anh, "Ồ."

"Cậu đã nghe chưa!"

Lăng Thanh, "Ồ."

"Cậu đây là thái độ gì! !"

Lăng Thanh, "Ồ."

Vu Thần nổi giận, "Tốt! Cậu thật sự tốt!"

Lăng Thanh khẽ cười, "Đương nhiên."

Hắn nói xong, đối với Vu Thần phất phất tay, tiếp tục ngủ.

Lăng Thanh ngủ cả buổi chiều, rốt cục ngủ no rồi, mới từ bên trên giường xuống tới.

Hắn kiểm tra phòng của mình, tiện đường cắt tỉa chính mình đầu óc liên quan với quyển sách này nội dung, chậm rãi xoay người đi xuống lầu ăn cơm.

Vu Thần vẫn chưa về, người hầu đối với hắn, người mới vừa vào cửa phu nhân một điểm tôn trọng đều không có.

Đầu bếp nữ một bên gặm hạt dưa một bên biểu thị, "Chính ngài không có tay sao? Sao không tự mình đi làm cơm ?"

Lăng Thanh nghe vậy, cũng không cùng cô tranh luận, bình tĩnh tiêu sái tiến vào nhà bếp.

Hai phút sau, nhà bếp nổi lửa.

Đầu bếp nữ kinh hãi, "Muốn chết."

Lăng Thanh mặt vô tội nhìn cô, "Tôi sẽ không làm cơm."

"Vậy sao cậu lại tiến vào nhà bếp!"

"Không phải là cô nói sao, " Lăng Thanh học hỏi nói: "Chính ngài không có tay sao? Sao không tự mình đi làm cơm?"

Đầu bếp nữ:...

Đầu bếp nữ tức giận đến muốn mắng người, nghe tiếng quản gia tới mắng mình.

Đầu bếp nữ ủy ủy khuất khuất, khóc sướt mướt, cùng quản gia giục giã cầm lấy bình chữa cháy bắt đầu dập lửa.

Lăng Thanh thấy trong phòng mọi người có bình cứu hoả, cảm thấy cũng không cần chính mình hỗ trợ, quay người đi ra cửa.

Đợi đến khi mọi người dập được lửa, nhớ lại kẻ cầm đầu, đang muốn giáo dục hắn thời điểm, mới phát hiện Lăng Thanh đã không thấy.

Quản gia vội vàng hướng Vu Thần báo cáo, "Không xong rồi thiếu gia, phu nhân chạy!"

Vu Thần: ? ? ?

"Hắn hỏa thiêu nhà bếp, sau đó người chạy!"

Vu Thần: ! ! !

Vu Thần xoa xoa huyệt thái dương, "Tốt, để cho hắn chạy, tôi ngược lại muốn xem xem, hắn buổi tối có trở về hay không!"

Nói xong, hắn táo bạo vứt văn kiện trên tay.

Đang ngồi ở trên ghế sa lon uống trà_Hoắc Kỳ thấy vậy, hiếu kỳ nói, "Làm sao vậy, tức giận như vậy?"

"Không có gì."

"Cùng vị kia tân hôn phu nhân có liên quan đi." Hoắc Kỳ suy đoán.

Vu Thần trừng mắt nhìn.

Hoắc Kỳ cười híp mắt, "Cho nên cậu tại sao cùng hắn kết hôn? Cậu yêu thích hắn?"

"Đùa gì thế, tôi yêu thích hắn?" Vu Thần tiếng cười lạnh, "Hắn như vậy, tôi yêu thích hắn ta tôi là cẩu!"

Hoắc Kỳ tặc lưỡi, "Vậy các cậu còn kết hôn."

Vu Thần nhìn hắn, không nói gì.

Lăng Thanh xuống xe taxi, ở gần đấy chọn một nhà hàng ăn cơm, mới vừa cơm nước xong, liền thấy Vu Thần cùng các bạn của anh từ hướng khác đi vào.

Hoắc Kỳ thấy hắn, đụng nhẹ Vu Thần, "Lão bà cậu kìa."

"Lão bà cậu!" Vu Thần oán nói.

Kết quả quay đầu lại, cũng thật là vợ của chính mình!

Lăng Thanh mỉm cười cười, đi tới.

"Cậu không phải đã chạy đi sao?" Vu Thần hỏi.

Lăng Thanh bất đắc dĩ: "... Đại ca, tôi chỉ là đi ra ăn một bữa cơm mà thôi."

Vu Thần, "Cậu phóng hỏa đốt phòng!"

Lăng Thanh không thừa nhận, "Đừng nói bừa, ai phóng hỏa, tôi không biết làm cơm, cố tình có người bảo tôi làm, cho nên tôi mới không chú ý đem nhà bếp đốt, tôi cũng muốn giúp đỡ dập lửa, thế nhưng tôi xem đầu bếp nữ cùng quản gia phối hợp rất tốt, tay cái bình chữa cháy, bên trái họa long bên phải họa cầu vồng, tôi đây mới yên tâm rời đi."

"Cho nên cậu phí hết tâm tư chạy đi như thế, là vì gặp ai?"

Lăng Thanh chỉ chỉ quán ăn mình đã ăn cơm, "Vững chắc mập ngưu* tiên sinh, sườn xào chua ngọt tiên sinh, còn có đậu xào kiểu Tứ Xuyên tiểu thư."

(* Món ăn này mình không biết ? )

[Edit]Ảnh đế mỗi ngày đều muốn ly hônWhere stories live. Discover now