Chương 34

208 13 2
                                    

Edit: Hạt TiêuTiêu

Beta: Lia, Human, Nguyệt Hạ

__________________________

Cánh cửa được mở ra bằng chìa khóa, Cố Càn và Cố Chỉ Huyên lập tức xông vào. Vừa vào trong đã nhìn thấy Chu Nặc đang cầm bình hoa, Cố Càn vội vàng hét lên: "Chu Nặc, bỏ nó xuống." Mặc dù Tần Hạo Hiên là tên khốn nạn, nhưng dù sao cũng là con cháu Tần gia, nếu Chu Nặc làm tổn thương anh ta, ông Tần nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.

Chu Nặc nghe thấy giọng nói của Cố Càn thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng lời nói của anh lại khiến cô không khỏi nghiến răng, cô vẫn giơ bình hoa, cố chấp quay mặt đi chỗ khác.

Tần Hạo Hiên không nghĩ đến Cố Càn lại tìm được chỗ này, anh ta dựa vào ý niệm muốn dạy dỗ Chu Nặc mới có thể kiên trì đến bây giờ, lúc này nhìn thấy Cố Càn, biết hôm nay chắc chắn không thể bắt cô, vì thế cậu ta lập tức ngồi xuống nền nhà, lấy điện thoại ra gọi cho bác sĩ riêng của mình.

Cố Càn bước tới, cầm lấy chiếc bình từ tay Chu Nặc rồi đặt sang góc tường bên cạnh, sau đó anh xoay người, nắm lấy cổ áo Tần Hạo Hiên đấm thẳng vào mặt cậu ta, lạnh lùng nói: "Tần Hạo Hiên, không phải ai cậu cũng có thể động vào."

Cú đấm của Cố Càn gần như dùng hết toàn lực, Tần Hạo Hiên không khỏi kêu lên một tiếng: "Cố Càn, buông ra, anh là cái đéo gì của cô ta, anh dựa vào đâu mà dám đánh tôi."

Cố Càn nghe vậy thì chế nhạo, lần này anh lại cho cậu ta thêm một đấm nữa vào mặt: "Chỉ có súc vật mới đi cưỡng bức phụ nữ, cậu còn đáng mặt đàn ông không?"

Tần Hạo Hiên nhổ ra một ngụm máu rồi nhìn Cố Càn cười nói: "Làm sao mà anh biết chúng tôi có chơi tình thú hay không?"

Nghe anh ta nói vậy, anh lại cho anh ta thêm một cú đấm nữa. Giang Nhu nhìn thấy Cố Càn vì Chu Nặc mà ra tay, tuy nỗi hận trong lòng càng tăng thêm, nhưng cô ta cũng ý thức được rằng lúc này cô ta và Tần Hạo Hiên đang ở trên cùng một con thuyền, nên cô ta vội vàng đi tới ngăn cản Cố Càn: "Đủ rồi Cố Càn, làm sao anh biết được Chu Nặc không phải đang lạt mềm buộc chặt chứ, anh cứ đánh người như vậy là muốn Tần lão gia tìm đến nhà luôn hay sao?"

Chu Nặc toát cả mồ hôi lạnh, lúc này toàn dựa vào Cố Chỉ Huyên, nếu không cô cũng không thể đứng vững. Thế nhưng sau khi nghe được lời mà Giang Nhu nói cảm thấy cô ta thật buồn nôn, lập tức bước đến và dùng sức cho cô ta một cái tát thật mạnh: "Giang Nhu, cô đúng là thật ghê tởm, tôi chúc cô và tên biến thái này cả đời quấn chặt lấy nhau."

Giang Nhu che mặt, không thể tin được nhìn Chu Nặc nói: "Cô dám đánh tôi?"

Chu Nặc nhếch môi: "Đúng vậy, tôi đánh cô, nhưng không phải chỉ một cái, mà còn muốn đánh thêm nữa." Nói xong cô giơ tay lên tát cô ta thêm một cái nữa.

Giang Nhu không ngờ rằng cô lại dám tiếp tục đánh mình, đứng hình một giây rồi lập tức đưa tay ra định đánh lại Chu Nặc thì bị Cố Càn cản lại, rồi anh nói với cô ta bằng giọng điệu chán ghét: "Giang Nhu, đủ rồi, một vừa hai phải."

Giang Nhu vừa ngẩng đầu thì đã đối diện với ánh mắt chán ghét của Cố Càn, trong nháy mắt cô ta như sụp đổ: "Cố Càn anh còn có trái tim hay không, anh không thấy cô ta vừa đánh em sao?"

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 11, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[EDIT] Bạch Nguyệt Quang Thế Thân Chỉ Muốn Giàu Nhanh_Dương Đào Tiểu Hoàn TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ