Tiên Thảo

206 6 0
                                    

CHƯƠNG 1

Ta ngủ gà ngủ gật, nghiêng nghiêng ngả ngả theo cơn gió mát rười rượi đang thổi đến, trong một khắc, trong óc ta hiện lên gương mặt trắng trẻo, da thịt mềm mịn, ngũ quan xinh đẹp có phần chói mắt, ngàn năm duy trì một sắc thái - lạnh lùng của chủ nhân - Trường Lăng Thần Quân.

Trong cơ thể ta dường như có luồn khí tinh khôi chảy vào, cực kì thoải mái a. Ta vươn vai một cái, cả cơ thể run lên nhè nhẹ, có cái gì đó biến hóa, cơ thể của ta bỗng nhiên biến hóa. Trên bầu trời đột ngột xuất hiện một đạo quang, đánh đến chỗ ta. Ta sợ đến độ muốn ôm cả chậu nhỏ mà chạy đi, nhưng đáng tiếc quá muộn rồi. Tia sét nhanh như chớp ấy lao về phía của ta. Ầm! Ta nhắm chặt mắt, trong lòng run rẩy đến cực độ. Lần này thì hồn phi phách tán nhé, muốn gặp mặt chủ nhân lần cuối cũng không được luôn hu hu hu. Tiên thảo như ta quả thật hết sức đáng thương.

"Chủ nhân, tạm biệt ngài. Hu hu hu, từ đây về sau Tiểu Tiên Thảo không được ngắm gương mặt đẹp trai của người nữa hu hu hu. Lúc ta chết đi, nhớ đốt nhiều giấy vàng bạc cho ta hu hu hu..." ta òa lên, nước mắt rưng rưng thật tội nghiệp. Một đạo tiên quang che chắn, ta vẫn bình an vô sự. Thoắt cái, khi ta mở mắt, nhìn thấy gương mặt tuyệt mĩ lạnh lùng của chủ nhân trông có gì đó rất kì quái. Hu hu hu, chủ nhân, cuối cùng người cũng đến cứu Tiểu Tiên Thảo aaa!!! Ta vui vẻ nhìn người, muốn chạy đến nhào vào ôm người nhưng người chán ghét chê bai ta, người lui lại, cởi chiếc áo bào màu tím khoác bên ngoài, quẳng lên che kín cả người ta, phun ra hai chữ:

"Mặc vào!"

Thoắt cái người đã biến mất. Ta ngẩn ra tò te. Chủ nhân lại chán ghét ta? Tiên Thảo như ta thật thất bại. Ta bỗng nhiên muốn chui lại vào chậu để mà khóc một trận thật to thì ngỡ ngàng. Chân, ta có chân rồi?!!! Ta cúi xuống nhìn làn da trắng mềm xinh đẹp như ngọc của bản thân mình, tay chân thon dài trắng trẻo mềm mại trông thật tuyệt. Ta thành người rồi ư? Vuốt ve mái tóc đen đang xỏa ra tán loạn mềm mượt, ta hưng phấn lấy hai tay vuốt ve mặt mình. Ta có ngũ quan a ha ha ha. Ta vui sướng vô cùng. Ta nhìn xuống thân thể xích lõa của mình, nhìn phần mỡ thừa trên ngực nhô cao như ngọn núi liền có chút bực mình. Vì phần xấu xí này mà chủ nhân chán ghét ta? Ta ấm ức muốn bứt nó ra, tay vừa chạm vào liền cảm thấy mềm mềm mịn mịn, xúc cảm rất tốt. Cuối cùng ta cũng quyết định không vứt bỏ phần mỡ thừa xấu xí trước ngực. Khoác áo choàng của chủ nhân vào. Ta vui vẻ chạy đi tìm mọi người tán dốc. Tiểu Tiên Thảo hóa thành người rồi a!!!

Sau khi hóa thành hình người, ngày ngày ta đều ăn chơi lêu lỏng khắp thiên đình. Ta thích nhất cảm giác nằm nghiêng ngả trong đình nhỏ của tiểu viện ở khu Tây của Trường Lăng cung. Bên cạnh đình nhỏ có một ao cá toàn những con cá chép đủ màu sắc bơi lội vui vẻ, gió thổi đến mát rượi, gió vờn cành trúc bên ao đung đưa trong ánh nắng vàng trong trẻo, mái tóc rối của ta rủ xuống cũng bồng bềnh rối loạn. Ta lấy một quyển cổ thi của chủ nhân gối đầu, cả người lười biếng nằm dài trên giường gỗ, một tay cầm li rượu chầm chậm thưởng thức, một tay cầm quyển truyện tuyển tập ái tình rung động lòng người của Tiểu Hoa Mai trong vườn Tinh Quân viết lúc nhàm chán. Ta đọc đến hai mắt mờ mờ thì gấp sách lại, đưa mắt nhìn sang bên kia ao, chủ nhân đã ngồi câu cá từ lúc nào không hay biết, nhìn người trầm ngâm ngồi đó, tử bào thanh tao, tóc đen theo gió nhè nhẹ mà phất phơ, khung cảnh trước mắt ta trông thật tuyệt mỹ. Ta vui vẻ chạy đến bên cạnh chủ nhân, hơi thở đầy mùi rượu phả vào mặt người, cọ cọ mặt vào lòng ngực người:

Lịch Kiếp_Roseny ChungWhere stories live. Discover now