12

6.5K 574 55
                                    

JungKook buồn bực, rất buồn bực.

Mạnh tay gõ lên phím điện thoại để trút giận, cũng không làm nỗi buồn bực vơi đi chút nào.

"Em nhớ anh!"

Tin nhắn nhanh chóng được gửi đi, liếc mắt thấy người ngồi đối diện lấy điện thoại ra xem nhưng lại cất vào, làm tâm trạng JungKook càng không phanh mà tuột dốc.

Chuyện là thế này.

Ngày trước lúc chưa biết ý tứ YoonGi thế nào, JungKook vẫn lợi dụng cái mác em trai nhỏ âu yếm gần gũi anh. Lúc nào cũng giả vô tình mà thật ra là hữu ý skinship đụng chạm anh. Nhưng dù gì lúc đó cũng không dám đi quá giới hạn, chỉ là những cái chạm tay, ôm nhẹ, nhìn thế nào cũng rất trong sáng.

Thế rồi thời thế đổi thay, lời tỏ tình nửa bí mật nửa công khai ngày đó được anh đáp lại, JungKook liền không biết hai chữ "kiềm chế" tròn méo như thế nào.

Sáng sáng trước mặt các thành viên sẽ khoác áo, choàng khăn, đeo găng, đội mũ cho anh. Thi thoảng trên bàn ăn lại đưa tay lau đi vụn thức ăn anh làm vương nơi khóe miệng. Lâu lâu thấy anh ngủ quên trên sopha phòng khách thì rất tự nhiên lấy thân mình ủ ấm, nằm xuống ôm anh. Đấy là chưa kể ánh mắt nhìn anh lúc nào cũng chan đầy tình cảm, lộ liễu như thế còn không khiến đám anh em sống cùng có ngày hoài nghi.

Vậy nên để ngăn ngày ấy đến, YoonGi đưa ra sắc lệnh ba bước cách ly. Cụ thể là trong một không gian có trên hai người JungKook sẽ không được tới gần anh trong phạm vi ba bước.

Chuyện sẽ chẳng có gì to tát nếu không phải nhóm đang bước vào đợt quảng bá mới với lịch làm việc kín đặc. Không gian chỉ có hai người chắc chắn chỉ có trong mơ.

"YoonGi à"

" Sao anh không trả lời em."

"Giờ nhắn tin cũng không được sao ?"

" YoonGi a"

JungKook gõ gõ, gõ xong một tin lại kín đáo nhìn YoonGi, thấy anh không động tĩnh, lại tiếp tục liều mạng gõ.

YoonGi phía bên kia rất bình thản, mắt nhắm hờ nghỉ ngơi, làm JungKook hoài nghi có khi nào anh đã tắt luôn điện thoại. Nhưng bản tính cố chấp trẻ con khiến JungKook vẫn không buông tha cho cái bàn phím.

Thêm một lúc nữa thì YoonGi đứng dậy đi ra ngoài. Sau đó máy JungKook liền rung.

" Nhắn cái gì. Đang giữa phòng chờ còn muốn nhắn. Ngày nào cũng nhìn thấy nhau nhớ nhung cái gì ?"

" Nhìn thôi thì có ích gì "__" một ngón tay cũng không đc chạm. "

"Là lỗi của ai hả ? Chạm được một ngón liền muốn cả bàn, cả bàn rồi đi đến đâu chẳng biết nữa. TaeHyung hình như đánh hơi thấy cái gì rồi, có thấy hôm nay nó cứ để ý quan sát chúng ta không hả ?"

"TaeHyung là ai ? Em chỉ thấy mỗi mình anh."

" ... "

" YoonGi em nhớ anh!"

"Nói nãy giờ là nước đổ lá khoai à?"

" YoonGi em nhớ anh!"

" Anh đầu hàng... anh chính thức đầu hàng."

[KookGa | Series] Điều Gì Đó Giữa HọWhere stories live. Discover now