Chương 3: Kỳ nở hoa

3.6K 286 44
                                    

Mắt thấy kỳ hạn một tháng đã qua, Huyền Cửu vẫn không nhắc đến chuyện tiến cống, Tầm Mộc nghĩ y đã quên, cũng vui vẻ giả bộ hồ đồ theo.

"Cầu tiên học đạo, cần tiền bạc phàm tục làm chi." Tầm Mộc ôm tiểu miêu, nói cho nó chuyện của Huyền Cửu.

Linh Tê miêu liếc nhìn đám rương sát tường, cúi đầu liếm móng vuốt.

"Này, Huyền Cửu lớn lên cao to như vậy, không biết hình dáng bản thể của hắn như thế nào?" Tầm Mộc đến gần mũi đối mũi với tiểu miêu, lại đột nhiên ho khan.

"Meo?" Tiểu miêu nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn hắn.

"Bệnh cũ, không sao." Tầm Mộc ho một trận liền dừng lại, thấy Linh Tê miêu vẫn một bộ lo lắng, liền giải thích với nó.

Bệnh cũ này chính là từ nhỏ bị sâu Quỷ đầu làm hại, tuy có Linh Tê miêu giúp hắn, nhưng dây mây dài trăm trượng, tiểu miêu dù có nhanh chăng nữa, cũng không thể lập tức thiêu sạch đám sâu, không tránh khỏi bị một chút thương tổn. Sâu Quỷ đầu cắn xé có thể bị thương đến gốc, ngay cả khi Tầm Mộc hóa hình, vết thương cũ này cũng khó có thể chữa trị.

"Meo!" Linh Tê miêu nghe xong, rất tức giận, dùng sức cào giường mây.

"Thật sự không thể trị hết sao?" Oa oa Linh chi ở bên cạnh nghe được mắt đong đầy lệ, ngẩng đầu nhìn hắn, nãi thanh nãi khí (bi bô) hỏi.

"Cũng không hẳn." Tầm Mộc xoa xoa đầu Linh chi oa oa, lại vuốt lông tiểu miêu đang tức giận. Hắn cần một loại nước Thiên tuyền để dưỡng thân, Thiên tuyền chính là suối thần có nước đen như huyền thiết, nước này uống vào, có thể giúp dây mây của hắn trở nên cứng cỏi, không chỉ chậm rãi chữa khỏi bệnh, còn giúp hắn thoát ly núi đá. Chỉ là, bọn họ trên chóp núi này toàn cây cỏ tinh quái, không thể đi xa, tự nhiên không người nào có thể giúp hắn lấy được nước Thiên tuyền, huống chi Tầm Mộc cũng không biết Thiên tuyền ở nơi nào.

Cỏ cây trong động cùng lắc đầu thở dài, tiểu miêu màu đen trong ngực Tầm Mộc, hai tai run run.



Huyền Cửu ngồi trên cây ngô đồng cao nhất Thương Ngô sơn, vẫy Sơn Ưng đến hỏi: "Ngươi có từng nghe qua Thiên tuyền?"

Sơn Ưng bay cao nhìn xa, biết nhiều tin tức: "Thiên tuyền ở trên núi tuyết ngoài vạn dăm, đằng vân giá vụ (cưỡi mây lướt gió) cũng phải ba tháng mới có thể trở về."

Ba tháng......

Huyền Cửu nhắm mắt, bấm tay tính toán. Đầu xuân chính là kỳ nở hoa trăm năm một lần của Tầm Mộc đằng, bây giờ đang là giữa đông, ba tháng tính toán vừa vặn kịp kỳ nở hoa của hắn.



"Ta muốn ra ngoài một chuyến." Huyền Cửu tìm Tầm Mộc nói lời tạm biệt.

"Đại vương đi ra ngoài, không cần thông báo cùng ta." Tầm Mộc ngạc nhiên nhìn y, người này muốn đi nơi nào hà tất nói với hắn, lẽ nào hắn còn có thể quản được Sơn Đại vương này không cho y ra ngoài hay sao?

Huyền Cửu hơi nhíu mày, mới ý thức được mình nói lời không nên nói, trừng ngốc đằng một cái, phất tay áo bỏ đi.

[Đam Mỹ - Hoàn] Tầm MộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ