17. Vì em là ánh nắng của anh | Eirlys

24 1 0
                                    

Vài nét về tác phẩm:
Tên: Vì em là ánh nắng của anh
Tác giả: Reine_Phan
Tiến độ: On-going (6 chương).

Mở đầu tác phẩm là câu nói có ý trêu chọc của Anh Khôi: "Ê Ánh Dương, cậu là người hay heo mà nặng thế?"
Chỉ với một lời thoại đơn giản, tác giả đã khéo léo dẫn dắt người đọc nhận ra được sự thân thiết giữa hai nhân vật chính. Đoạn mở đầu đối với tôi không để lại quá nhiều ấn tượng đặc biệt, ngược lại, tôi cảm thấy nó hơi mờ nhạt để giữ chân độc giả. Vì vậy, tôi mong bài review này sẽ giúp ích một phần nào đó cho tác giả hoàn thiện đứa con tinh thần của mình hơn.

Đầu tiên, tôi bắt gặp giọng văn đơn giản, nhẹ nhàng của tác giả, tuy nhiên nó không đọng lại trong tôi điều gì. Có lẽ tác giả đang đi theo hướng kể nhiều hơn tả, bởi xuyên suốt những câu thoại, tác giả đều rất ít nói đến thái độ, biểu cảm trên gương mặt của nhân vật. Điều đó khiến cốt truyện bị đẩy đi nhanh và có phần khô khan. Một vài đoạn hầu như là lời thoại, chỉ có một, hai câu miêu tả khiến tôi có cảm giác như đang đọc truyện chat. Tôi nghĩ rằng văn tả không phải là thế mạnh của tác giả, khi mà cậu tả vẻ ngoài của Ánh Dương, nó trôi tuột qua và không để lại ấn tượng, nếu cô đẹp đến mức "diễm mỹ tuyệt luân" như tác giả viết, hẳn là sẽ có rất nhiều điều cần nói hơn chứ không xơ xài như nguyên văn. Từ trang phục, gương mặt, dáng người, mái tóc, tác giả có thể đọc nhiều tác phẩm hơn để rút ra kinh nghiệm chung. Bên cạnh đó, cậu có thể đặc biệt nhấn mạnh vẻ đẹp của nhân vật qua một bộ phận trên cơ thể, và ở Ánh Dương chính là đôi mắt nhỉ? Vì vậy thì tác giả cần miêu tả kĩ, tại sao đôi mắt của cô lại đẹp? Tác giả chưa đề cập đến điều đó, khiến cho một chi tiết quan trọng bị bỏ lỡ, đó là một điều khá đáng tiếc.

Ở phần đầu tiên, có một nữ sinh chạy đến nhờ Anh Khôi giải bài tập nhưng bị từ chối, cô ấy ngại ngùng rồi vội chạy mất hút. Mặc dù chỉ là một nhân vật nhỏ nhưng tác giả cũng nên miêu tả một chút về vẻ ngoài hoặc biểu cảm trên gương mặt, cử chỉ, như là: Cô ấy cúi đầu, hai má hơi đỏ ửng lên vì ngại ngùng, đôi bàn tay bối rối nắm chặt vào vạt áo,... Với mục đích làm tăng sức gợi hình, gợi cảm, không để câu chuyện đi quá nhanh và cũng góp phần không hề nhỏ để thể hiện sự ngại ngùng của cô gái.

Những câu dẫn như "Dương than thở", "Thầy Long hỏi",... Còn xơ xài, tác giả nên thêm thắt những hành động, ví dụ: "Dương than thở, cô nằm ì xuống bàn, tỏ vẻ chán nản." hay "Thầy Long hỏi, gõ gõ cây thước vào mặt bảng, đưa mắt quét qua cả lớp bên dưới."

Một điều khiến tôi cảm thấy tiếc nhất trong tác phẩm chính là tác giả chưa xác định được góc nhìn rõ ràng. Trong truyện, tác giả chọn sử dụng ngôi thứ ba để viết, tuy nhiên ngôi thứ ba cũng được chia thành hai loại là ngôi thứ ba giới hạnngôi thứ ba thông suốt (cậu có thể lên Google tìm hiểu kĩ hơn nhé). Tác giả dùng văn kể khá nhiều, có thể câu trước vừa ở góc nhìn của Anh Khôi, câu sau liền quay qua góc nhìn của Ánh Dương, vì vậy nên góc nhìn bị rối, không có sự thống nhất và hơn hết là sẽ không được hay.

[CLOSED] ❝REVIEW SHOP❞ | Liquor TeamWhere stories live. Discover now