Chương 7

220 41 9
                                    

" hu hu hu hu ~ ~"

Quỳnh Nhân vừa chạy vừa nghẹn ngào, người chung phòng bệnh thật nặng , tay của cậu rất mỏi , tại sao vẫn chưa chạy ra ngoài?

Nếu được lựa chọn, cậu thà chiến đấu ở thảo nguyên Đông Phi đối mặt với sư tử , cũng không muốn cùng ma nữ áo trắng đối mặt .

" hu hu hu hu ," Thiếu nữ áo trắng cũng đang khóc , như con mèo kêu khóc trong bóng tối , " tại sao diêm vương không tới vào lúc khác , tôi không dám đi ra ngoài, con gái của ta hu hu hu ."

Nhà ma diện tích có hạn , để tạo cảm giác không gian, họ cải thiện lối chơi, sử dụng tài năng của bản thân tạo ra quỷ đả tường .

không cần phải dành nhiều thời gian thiết kế kiến ​​trúc, mà lại đem lại hiệu quả hình ảnh cao, xuất quỷ nhập thần đi đằng sau khách du lịch, để cho các vị khách trải nghiệm sợ hãi đến chết, lại không chết, mà lại không thể chạy ra khỏi không gian không có giới hạn này .

" quỷ đả tường muốn rút về cũng không rút được là sao ? Con trai của ta có khi nào bị doạ xảy ra vấn đề gì không ?"

" con bị doạ khóc , mụ mụ trái tim thật đau ."

"Chồng tôi khóc cũng quá đẹp đi , đúng là người đàn ông tốt ."

Những bóng ma ép âm thanh xuống mức thấp nhất, nhưng diêm vương vẫn được nghe.

Này là xảy ra chuyện gì ?

Nếu không phải mới vừa quá mức khiếp sợ , hắn sớm nên phát hiện nhà ma này thiết kế quỷ đả tường . Diêm vương nghe thấy tiếng khóc của Quỳnh Nhân , tâm lý có chút hổ thẹn .
tâm của hắn hơi động , giải trừ phong bế không gian .

cuối của hành lang đột nhiên xuất
hiện một cánh cửa , ngay trước mặt xuất hiện một người có cái rùi cắm trên đầu

"A a a "

nước mắt của Quỳnh Nhân đã rơi. Tốc độ quá nhanh không thể dừng lại, nhìn thấy có thể sẽ phải tiếp xúc gần gần với quỷ hồn . Cậu không biết nó sáng như thế nào . Cậu thực sự quay trở lại phòng chờ.

Cậu ôm người chung phòng bệnh , nhìn ánh sáng chiếu vào gương mặt nằm nghiêng của anh ta , cậu đứng ở lối ra và hơi bình tĩnh trong phút chốc , không khỏi đau lòng tiền vé .

Rõ ràng là đến luyện can đảm , biết rõ trong nhà ma là diễn viên , chỉ đối mặt đã bị doạ chạy .

Ba mươi đồng có thể mua lăm túi khoai tây chiên, cứ như vậy trôi theo nước.

Quỳnh Nhân mím môi một cái , khoé miệng đi xuống .

Đợi trong phòng chờ không thấy ai , không biết người bán vé đi đâu rồi , Quỳnh Nhân kêu vài tiếng không ai trả lời , chỉ có thể thả người chung phòng bệnh xuống sofa ở phòng chờ.
Cậu áp lỗ tai xuống ngực của người chung phòng bệnh , muốn nghe một chút nhịp tim của hắn có đập như bình thường không .

Ngực của người chung phòng bệnh co giãn ấm áp , trên người có hương vị sạch sẽ.

Chính là không có nhịp tim ...

Tôi Không Ngờ Tôi Lại Là Người Hót Nhất Minh GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ