Chương 10

66 8 2
                                    


Cơm chiều nấm xào và canh khổ qua, Tô Lê làm rất dụng tâm. Lâm Mặc cũng không đặc biệt thích ăn nhưng vẫn cảm thấy quá lợi hại, ăn thật sự ngon, hai đứa nhỏ ăn đến miệng đầy nước.

"Tẩu tử làm đồ ăn đều ăn rất ngon!" Lâm Tiểu Bút vừa ăn vừa khen ngợi.

Tô Lê nấu riêng cháo nấm cho Tiểu Bút Tiểu Chỉ, hai đứa đều ăn thỏa mãn.

Lâm Mặc ngẩng đầu nhìn về phía nàng.

Tô Lê cũng nhìn về phía Lâm Mặc, nhẹ giọng nói: "Ngươi cảm thấy hương vị thế nào? Ta muốn làm chút thức ăn đến trấn trên bán, ngươi cảm thấy ý tưởng này được không?"

"Được." Lâm Mặc gật đầu, "Nhưng cũng không cần, ngươi không cần vất vả như vậy."

"Nhưng là như vậy an toàn hơn so với ngươi mỗi ngày săn thú a!" Tô Lê kích động mà reo lên.

Lâm Mặc nhìn Tô Lê, không nghĩ tới nàng nghĩ như vậy.

"Rất nguy hiểm a, nếu chúng ta có phương pháp kiếm tiền tốt hơn, có thể càng ổn định, tại sao lại không cần? Ngươi nói có phải hay không, như vậy chúng ta có thể sinh hoạt ổn định a!"

Tô Lê nỗ lực khuyên Lâm Mặc.

"Hai món này làm như thế nào? Ta chưa thấy qua loại rau dại này, cũng chưa ăn qua nấm, ngươi không sợ có độc?" Lâm Mặc không có trực tiếp đáp lại, ngược lại nói gần nói xa.

Tô Lê thấy hắn không đáp lại, có chút thất vọng, mất mát nói: "Đây là trên rau dại núi, ta học được phân biệt nấm có độc hay không, trước đó trong sách thấy qua hình dáng khổ qua, biết có thể ăn được."

"Rau dại này trên núi có nhiều sao?"

"Rất nhiều a, ta cùng Lê Nguyệt đi hái được vài lần, mỗi lần đều tìm được thật nhiều!" Tuy rằng không biết nguyên nhân Lâm Mặc hỏi câu này, nhưng nàng vẫn trả lời đúng sự thật.

"Ngày mai chúng ta đi trấn trên, chưởng quầy tửu lầu Minh Châu ở trấn trên con người cũng không tệ lắm, con mồi của ta trước giờ đều bán cho hắn, đến lúc đó chúng ta hỏi một chút có thể bán rau dại này hay không." Lâm Mặc nói làm Tô Lê kinh ngạc.

"Bán rau dại?" Tô Lê ngẩn người, không hiểu tại sao Lâm Mặc lại quyết định như vậy.

"Ân, xác thật làm thức ăn là ý tưởng tốt, nhưng chúng ta có thể hoãn một chút sau này lại làm, rau dại này chưa từng có người làm qua, là cơ hội kinh doanh không tồi, chúng ta đem cách làm dạy cho bọn họ, thông qua bán rau dại kiếm một ít tiền, như vậy thực tế hơn, chính chúng ta làm không thể bảo đảm số lượng khách." Lâm Mặc ít khi nói nhiều như vậy, giải thích rõ ràng suy nghĩ của mình cho Tô Lê.

Tô Lê không nghĩ tới Lâm Mặc không chỉ có tiếp tục ý tưởng của nàng, lại còn nghĩ sâu thêm một tầng, phản ứng có chút không kịp.

Lâm Mặc lại không hề để ý, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Sau khi ăn xong nghỉ ngơi một chút, Đại Minh liền tới đây, hai người xuống tay xử lý lợn rừng.

Để lại cho nhà mình và Lê gia một ít, còn lại đều chuẩn bị tốt để ở trong phòng, tính toán ngày hôm sau đem lên trấn trên bán.

[EDIT] Hạnh Phúc Nông NữWhere stories live. Discover now