Chương 11

55 5 0
                                    


Bán đi xong con mồi, lúc chia bạc với Đại Minh, Đại Minh căn bản không thể tin nổi, cảm thấy có thể thu hoạch lớn như vậy đều là công lao của Lâm Mặc, nhưng không chịu nổi sự kiên trì của Lâm Mặc và Tô Lê, cuối cùng chia mỗi người 8 lượng.

Sau đó chia nhau đi dạo chợ.

Lâm Mặc do dự một chút, vẫn là quyết định cùng Tô Lê thẳng thắn thành khẩn: "Đệ đệ ta Lâm Nghiên hiện tại ở thư viện Hàn Mặc trấn trên đọc sách, những người Lâm gia đó ngươi cũng biết, trông cậy vào bọn họ ra tiền là không có khả năng, cho nên ta muốn phụ trách chi khoản này."

Lâm Mặc sợ Tô Lê để ý, nhưng thật ra Tô Lê ủng hộ Lâm Nghiên tiếp tục đọc sách, đọc sách làm quan là con đường tốt nhất thoát khỏi cuộc sống nông dân khổ cực.

"Hảo, chúng ta bây giờ đi thăm đệ đệ ngươi sao?"

"Ngươi không ngại?"

"Ta tại sao phải ngại?" Tô Lê hỏi lại.

"Cảm ơn ngươi có thể hiểu cho ta." Không có tiếp tục truy vấn, Lâm Mặc nói, "Khoảng thời gian trước ta có đi thăm, tạm thời không cần phải thăm đệ ấy nữa. Chúng ta đi mua đồ vật đi."

Tô Lê cũng không muốn ở vấn đề này tiếp tục rối rắm, bắt đầu hứng thú bừng bừng mà nói: "Đồ vật chúng ta muốn mua quá nhiều, mua một ít gạo và mì, còn có gia vị, dầu muối tương dấm đều không thể thiếu, sẽ ảnh hưởng chất lượng ta nấu ăn."

Ngừng một chút lại nói, "Ta còn nghĩ mua thêm vải bố, quần áo hai hài tử trong nhà và ngươi đều hỏng, rất nhanh đều không thể mặc, chúng ta mua vải bố, trở về ta làm bộ quần áo cho các ngươi."

Vải bố nè

Hoppsan! Denna bild följer inte våra riktliner för innehåll. Försök att ta bort den eller ladda upp en annan bild för att fortsätta.

Vải bố nè

Vừa nói vừa lôi kéo Lâm Mặc đi về phía trước, tiếp tục lải nhải, "Còn thịt với gà rừng chúng ta để lại, hôm nay trở về ta làm gà hầm nấm cho các ngươi, ta đảm bảo ăn rất ngon."

Lâm Mặc đi theo Tô Lê, ánh mắt nhìn Tô Lê tràn ngập nhu tình, đáng tiếc Tô Lê sốt ruột đi về phía trước, không có nhìn thấy.

Vừa đi vừa nói nhiều thứ, khi Tô Lê đi ngang qua người bán rong khiêng một sào hồ lô ngào đường, do dự trong chốc lát, vẫn quyết định mua một cây hồ lô ngào đường, bao thật cẩn thận rồi bỏ vào cái túi nhỏ của mình.

Mua đủ đồ vật đặt ở trên xe đẩy gỗ, hai người tiếp tục đi, khi đi ngang qua một nhà y quán, Tô Lê ngừng lại, gọi Lâm Mặc, đi vào "Lục Phúc Đường" y quán.

[EDIT] Hạnh Phúc Nông NữDär berättelser lever. Upptäck nu