Chương 797 - Thanh Mai Giá Đáo (23)

3.5K 404 33
                                    

Edit : Sa Nhi - Shadowysady
Hết chương 799, mọi người về lại nhà ta tìm link Quyển 5 (800-999) nhé  ♡(。-ω-)   
=======================

Sơ Tranh dùng nắm đấm dạy cho nó một bài học thú vị, cô đối với cái nhà kia đã không còn tí ý định xấu xa nào nữa, mời nó buông tâm tư nặng trĩu ra.

Thằng trẻ trâu này sao có thể là đối thủ của Sơ Tranh được.

Cứ thế bị Sơ Tranh ấn lấy mà tẩn cho kêu  cha gọi mẹ.

Lúc này trong tiểu khu cũng có nhiều người lui tới, trông thấy cảnh này nhưng cũng không ai tiến lên ngăn cản, chỉ đứng từ xa xa nhìn.

Thằng trẻ trâu này gào rất to, thanh âm kia cứ như Sơ Tranh đã làm gì nó không bằng.

"Tao chẳng dùng mấy lực, mày kêu thảm như vậy làm gì?"

"Diêu Sơ Tranh, mày thả tao ra, tao muốn giết chết mày!"

Trẻ trâu biểu cảm dữ tợn, vừa mở mồm là đã mắng chửi.

"Chẳng ai thích mày cả, chính là một đứa con hoang chẳng ai cần..."

"Đầu tiên...... mày phải đánh thắng tao đã." Sơ Tranh mặt không cảm xúc cắt ngang lời nó: "Sau đó mới có thể giết chết tao, nhưng mà đáng tiếc, đời này mày cũng không đánh thắng tao được."

"Diêu Sơ Tranh, mày đang làm gì thế!!"

Bà Diêu kêu to đẩy Sơ Tranh ra, đỡ thằng trẻ trâu trên đất dậy, khẩn trương hỏi thăm.

"Lộ Lộ, con không sao chứ? Bị thương chỗ nào rồi? Để mẹ nhìn xem, có đau không?"

"Đau quá, mẹ, đau quá....."

Thượng Lộ ôm lấy mấy chỗ mình vừa bị đánh cáo trạng: "Chị ta đánh con, mẹ, chị ta đánh con!!!"

"Cho mẹ xem nào."

Bà Diêu kéo quần áo Thượng Lộ lên, trên người nó đã có mấy chỗ bị đánh đến đỏ cả lên.

Bình thường bà Diêu còn không nỡ nói nặng lời với Thượng Lộ một câu, lúc này bị Sơ Tranh đánh thành thế này, hốc mắt bà Diêu đều đã đỏ lên vì tức.

Bà ta trừng mắt nhìn về phía Sơ Tranh, ánh mắt kia không giống một người mẹ nhìn con gái của mình, mà là nhìn một kẻ thù.

"Diêu Sơ Tranh, sao mày lại đánh em trai mày? Nó chọc giận mày chỗ nào hả? Mày nhìn xem mày đánh nó thành cái dạng gì rồi? Thân thể của nó vốn đã không tốt mà mày không biết sao? Mày muốn hại chết em trai mày đúng không?"

"Nó nói năng lỗ mãng trước." Sơ Tranh vòng tay trước ngực đứng đấy, khí định thần nhàn đáp trả: "Giáo huấn một chút thì thế nào?"

Giáo huấn một chút thì thế nào...

Giọng điệu tùy ý chẳng thèm để tâm này đã thành công làm bà Diêu giận tím mặt.

"Nó là em trai mày."

"Ồ." Con ngươi trong suốt của Sơ Tranh, bình tĩnh không chút gợn sóng, lạnh lùng lại xa cách: "Vậy thì thế nào, em trai thì có thể nói năng lỗ mãng với tôi? Bà dạy nó thế à?"

[Quyển 4][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhWhere stories live. Discover now