10. Lời Yêu Là Lời Khó Nói, Vì Thế Nên Phải Nói Ra

3.8K 510 78
                                    

Chuyện là xem xong tập 10 thấy ông Adam vẫn còn muốn chia rẽ 2 con tôi =)) tôi đã muốn gào thét đấy:)) tức quá tức tức tức, ông về với Tadashi của ông đi đmm =))

À hiểu lầm giải quyết rồiiiii, đường sẵn sàng rắc nhaaa.

_____________

Ba ngày sau tại Okinawa.

Tiết trời bắt đầu chuyển đổi khi bước sang tháng ba mát mẻ, không còn những làn gió lạnh buốt còn tồn dư sau mùa đông giá rét nữa. Hoa cũng bắt đầu tàn, bắt đầu héo úa, bắt đầu rụng xuống khi chuyển tháng. Thật nhanh làm sao, mới đây lại bắt đầu một năm mới.

Reki là người nhanh thích nghi, nhưng cậu không hiểu sao thứ chậm thích nghi nhất lại là não cậu. Dù năm mới đã qua vào hai tháng trước nhưng đến bây giờ não Reki mới phát ra tần sóng bảo rằng:"ừ, năm mới qua rồi, thoải mái ghê". Thế đấy, có đôi lúc cậu cũng chẳng hiểu cái trung tâm điều khiển này làm ăn kiểu gì nữa.

Năm giờ sáng, khi về nước, về lại quê hương của mình. Cậu vẫn duy trì thói quen khi ở nước ngoài. Sáng sớm cứ mỗi năm giờ sẽ thức dậy và chạy bộ, vừa tốt cho sức khỏe vừa đón bình minh lên. Không hiểu sao cái thói quen này đã ăn sâu vào trong có thể cậu rồi nên Reki chẳng thể nào bỏ được, cậu cũng không bỏ được thói quen ngậm kẹo kia, không bỏ được thói quen nghe nhạc mỗi khi tâm trạng bứt rứt.

Có lẽ năm năm sinh sống ở nước ngoài đã huấn luyện luôn cả cơ thể cậu rồi.

Mà... cũng chẳng hiểu sao, sau những thói quen đó là một thói quen khác nữa, vô cùng thân thuộc, cũng vô cùng buồn. Chính là trượt ván. Nếu như nói những thói quen trên ăn sâu vào xương tủy, thì trượt ván chính là ngấm sâu vào máu thịt. Cho dù đứng trên chiếc ván trượt xưa cũ này khiến bao kí ức không vui vẻ gì mấy ùa về, nhưng cậu vẫn trượt nó, vẫn đứng trên nó, vẫn lướt nó đi trên mọi nẻo đường thân thuộc.

Đơn giản vì nó vui, đơn giản vì nó có thể khiến đầu óc cậu thanh thản hơn bao giờ hết.

Đơn giản là vì, cậu muốn chui rèn kĩ thuật của bản thân, để rồi một lần nữa cùng ai đó trượt ván. Cùng nhau bàn về ván trượt, kĩ thuật trượt. Cùng nhau trượt trên mọi ngóc ngách con phố mà cả hai chưa từng đi qua.

Tuy nhiên, đó cũng chỉ là một ước mơ, một ước mơ hảo huyền không hề có thực.

*

Reki đưa chân đẩy ván khiến nó trượt men theo con đường, bản thân lại mất tập trung mà ngước lên trên bầu trời rộng lớn bao la kia. Cậu nhìn từng con chim bay lượn trên bầu trời tự do ấy, sảng khoái biết bao nhiêu, vui vẻ biết bao nhiêu. Ấy vậy mà nhìn lại bản thân, liền vô dụng bấy nhiên, ngu ngốc bấy nhiêu.

Cậu không thể nào không ngừng tự dằn vặt bản thân về quá khứ, chính vì cái sự ích kỉ này của bản thân mà khiến cho đôi bên tận năm năm bị hiểu lầm, còn kéo cả ngườ khác theo đống rắc rối hỗn độn này của hai đứa.

Đang suy tư, rồi lại 'rầm' một tiếng. Cơn đau và sự nhức nhối nhanh chóng lan tỏa ra toàn thân khiến cậu bất động hồi lâu, có điều rất nhanh sau đó cậu liền hốt hoảng bật dậy mà không màng đến khuỷu tay đã bị trầy đến chảy máu. Vội vội vàng vàng vươn tay muốn đỡ người bị mình đụng ngã lên mà không thèm nhìn do bị cát bụi bay vào mắt.

[Fanfic Sk8/Langa x Reki] [Hoàn] Ái ThươngWhere stories live. Discover now