CHƯƠNG 12

6.8K 643 126
                                    

Trương Ân nói công việc, là một trò chơi minh tinh thi đấu phát sóng trực tiếp, (cuộc chiến vinh quang ) do giải trí Kỳ thị tổ chức đưa vào hoạt động thương mại, chiến đội đội viên cùng minh tinh tổ đội tiến hành đối kháng, chủ yếu giải trí, thi đấu là phụ.

Thi đấu chung kết vào mùa đông sắp tới, tổ chức tranh tài đưa vào hoạt động thương mại như vậy vừa để giảm bớt không khí căng thẳng, thứ hai tuyên truyền cho công ty giải trí, dựa vào hiệu ứng minh tinh tạo khí thế cho trận chung kết.

Nguyên bản nội dung vở kịch nguyên thân không có tiếp nhận công việc này, Lê Hoặc nhìn một chút danh sách tám vị minh tinh khách mời, có cả Hồ Suất Cố An, những người khác đều không nhận ra.

Lê Hoặc ngồi xếp bằng trên thảm len trong phòng khách, đặc biệt tìm kiếm một chút thông tin, mãi không nghĩ ra.

(cuộc chiến vinh quang) trước mắt là trò chơi võng du đỉnh lưu tuyệt đối, lần này khách mời trừ hắn ra, bảy người khác kém nhất cũng là ca sĩ xuất đạo không lâu nhưng nhân khí rất cao, hắn lọt được vào trong danh sách này là xảy ra chuyện gì? Một kẻ không nhân khí không kinh nghiệm không vị trí, như một người qua đường.

Loại người môi giới như Trương Ân sẽ tranh thủ cho hắn cơ hội tốt đến như vậy?

Ngồi lâu có chút lạnh, Lê Hoặc hướng ban công hô một tiếng, "A Đại, lại đây."

Đại Công đang gặm xương nghe gọi, ngậm cục xương bay vội tới.

Chạy được một nửa, con mắt của nó đột nhiên biến thành xám nhạt, động tác chạy như bay dừng lại, thập phần ghét bỏ mà đem xương cốt nhổ ra, bước chân tao nhã kiêu ngạo đi tới.

"Mày phân liệt lợi hại như vậy, ba ba có chút lo lắng đó nha." Lê Hoặc nhu nhu đầu chó, "Mau nằm xuống đất làm gối dựa cho ba ba."

Đại công: "..."

Lê Hoặc tìm tư thế thoải mái trên cái bụng lông của Đại Công mà dựa vào, kiếm vài video giải trí, đặt điện thoại lên giá đỡ trên bàn trà, lấy hộp cơm tự sôi từ trong túi mua sắm ra.

Xế chiều đi siêu thị một chuyến, thật nhiều đồ vật chưa từng nhìn thấy, không nhịn được mua mua mua.

"Ngóng ngóng như vậy, có thể ăn được không?" Lê Hoặc thập phần hoài nghi mình có phải bị nhân viên bán hàng ở siêu thị lừa đảo.

Mấy phút sau, hương vị nồng nặc bay ra.

"Thật là thơm." Lê Hoặc gắp một miếng ngó sen mỏng bỏ vào trong miệng, "Mùi vị thật ngon a."

Thấy Đại Công cũng tiến tới, hắn gắp một miếng thịt cười khanh khách đưa tới trước mặt nó, "Ăn không?"

Đại Công đứng sát bên chân Lê Hoặc, móng vuốt hơi co, thân thể cứng ngắt thanh tĩnh lại, con mắt màu xám nhìn hắn thật sâu, thận trọng há miệng.

Thịt sắp vào miệng thoắt một cái chuyển hướng vào bụng Lê Hoặc.

Lê Hoặc giảo hoạt cười cười, vỗ vỗ đầu chó, "Quên mất, mày không thể ăn cay, chốc nữa lại bị tào tháo rượt."

[EDIT][HOÀN] Bấm ngón tay tính toán, tình địch là chồng tôiWhere stories live. Discover now