CHƯƠNG 15

5.8K 606 52
                                    

Cuối cùng, đội Hạ Dương dùng ưu thế tuyệt đối giành thắng lợi, tổng cộng mười hai người, Hạ Dương giết bốn, Lê Hoặc giết hai, vừa lúc là Trác Dật cùng Hồ Suất.

Cố An được hai lão đại mang theo cả một đường nằm chờ thắng, lĩnh chiến tích cười từ đầu tới cuối.

Kỳ Nghiêu vẫn luôn tính toán phản ứng của khán giả trong sân với trên đạn mạc, tại thời khắc nào bùng nổ, thời điểm nào bật cười, cuối cùng dựa theo công thức phức tạp tính toán ra hiệu quả và lợi ích lũy thừa.

"Lê Hoặc kia cũng có chút ý nghĩa." Kỳ nghiêu nâng cằm cười, "Đáng giá để đầu tư."

Bùi Dực Thần nghe hắn nói với thư ký, tự hào nhấc cằm, nhưng đáng tiếc phạm vi động tác quá nhỏ, ánh sáng lại mờ, không ai thấy rõ ràng.

Chờ người chủ trì dõng dạc nói xong, bọn họ đi lên trao giải. Bước lên sân khấu trước, Bùi Dực Thần đột nhiên nghĩ đến cái gì, chuyển hướng nói với Kỳ Nghiêu, "Đừng xào CP lộn xộn."

Kỳ nghiêu: "..." Liên quan gì đến anh?

Bất luận thắng thua, mỗi người đều được nhận ba tấm vé vào cửa thi đấu chung kết mùa đông, ghế phía trước, hàng tặng không mua được.

"Như vậy đêm nay đội thắng lợi chính là đội Dương Thần, nhận được phần thưởng từ nhà tài trợ tập đoàn tài chính Bùi thị!"

Người chủ trì nhìn tờ giấy trong tay, ánh mắt tròn xoe, "Theo thứ tự là máy xào rau tự động, máy rửa bát tự động, nồi cơm điện trí năng, trí năng toàn bộ tự động vỡ tổ (?)... Tổng giá trị vượt quá mười vạn, xin chúc mừng!"

Lê Hoặc, Cố An, Hạ Dương: "? ? ?" Này là phần thưởng mê hoặc gì vậy? Tính thay toàn bộ nhà bếp sao?

Bùi Dực Thần đứng kia trưng mặt than, trao cúp cho mỗi người bọn họ.

Hạ Dương nhận lấy, vốn định bắt tay, thấy đối phương không duỗi ra, nên chỉ nói cảm ơn.

Cố An thấy Hạ Dương không nắm tay, đến chỗ của hắn cũng là không duỗi ra.

Tới phiên Lê Hoặc, thấy Bùi Dực Thần cầm cúp lên, hắn liền đưa tay đón, kết quả đối phương lại đột ngột thu về, đưa tay tới trước mặt hắn.

Lê Hoặc: "..." Không phải không bắt tay sao?

Hạ Dương, Cố An: "..." Cho nên là muốn nắm tay sao?

Lê Hoặc bất động, Bùi Dực Thần không động đậy.

Cố An điên cuồng ám chỉ, Lê Hoặc bất đắt dĩ cầm tay hắn.

Tay của đối phương thon dài trắng mịn, lòng bàn tay khô ráo ấm áp, thoạt nhìn cứng rắn, nắm lấy cảm giác không tệ.

Lê Hoặc không nhịn được sờ soạng một cái trên mu bàn tay hắn, ngẩng đầu liền đối mặt với tầm mắt Bùi đại tổng tài.

Bùi Dực Thần âm thanh lạnh lẽo, "Sờ xong rồi?"

Lê Hoặc: "..." Ánh mắt này, như mới bị sờ soạng cái mông lão hổ.

[EDIT][HOÀN] Bấm ngón tay tính toán, tình địch là chồng tôiWhere stories live. Discover now