Chương 42: Hạ sốt

2.8K 238 17
                                    

Cận Thủy Lan nhai kẹo cao su nghe Lục Chẩm Thu mắng chửi người, nghiêm trang phụ họa.

Lục Chẩm Thu nhìn cô, lo lắng hỏi: "Vậy bạn của cô hiện tại thế nào rồi?"

Cận Thủy Lan nói: "Hiện tại khá tốt."

Lục Chẩm Thu thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy được rồi, thật sự thoát ra khỏi liền tốt."

Cận Thủy Lan liếc nhìn nàng một cái thật sâu, gật đầu: "Thoát ra khỏi liền tốt."

Nhưng cô tra được một chút dấu vết, lại không dám nói ra, không phải sợ Lục Chẩm Thu không thoát ra, mà là sợ nàng không tiếp thu được, sau đó buồn cái gì cũng giấu trong lòng, cảm xúc của một người nếu không được phát tiết, sẽ sinh bệnh.

Cận Thủy Lan nghiêng đầu nhìn Lục Chẩm Thu, dưới ánh đèn, sườn mặt nàng nhu hòa, thực bình tĩnh, nhìn mềm mại, kỳ thật lại rất quyết đoán, hạ quyết tâm liền sẽ không quay đầu lại, mới chuyển đến mấy ngày cô vẫn luôn kéo Lục Chẩm Thu chạy khắp nơi, chính là không muốn để cho nàng có thời gian rảnh rỗi, vừa mới chia tay rảnh rỗi rất dễ dàng suy nghĩ lung tung, rất dễ dàng rơi vào quá khứ, rất dễ dàng - tái hợp.

Thật sự là cô đã lo lắng nhiều rồi, Lục Chẩm Thu cũng không phải là người dễ dàng quay đầu lại.

Cận Thủy Lan thả lỏng tâm tình, nhìn những chiếc lá bị cuốn lên bên ngoài cười khẽ, Lục Chẩm Thu hỏi: "Cận lão sư, chúng ta có phải nên trở về rồi không?"

"Không sai biệt lắm." Cận Thủy Lan thu hồi kẹo cao su, theo Lục Chẩm Thu ra cửa, vừa mới ra ngoài liền bị gió lạnh thổi vào mặt, lạnh căm căm thổi qua khe hở của quần áo, dường như có thể xuyên thấu lỗ chân lông, thấm vào trong thân thể, Cận Thủy Lan hắt xì hai cái, quấn quần áo đi về phía trước, Lục Chẩm Thu cũng không có mặc áo khoác, nhưng nàng mặc chính là áo hoodie, so với Cận Thủy Lan dày hơn nhiều, nàng quay đầu: "Cận lão sư cô có phải rất lạnh không?"

Cận Thủy Lan nói: "Không lạnh......"

Lời còn chưa nói xong liền hắt xì thêm một cái, Lục Chẩm Thu có chút ngượng ngùng, đều là bởi vì nàng Cận Thủy Lan mới ra ngoài, tay nàng nắm chặt lên vài cái rồi chậm rãi buông xuống, cuối cùng nói: "Cận lão sư, nếu cô lạnh thì có thể bỏ tay vào trong túi của tôi."

Nàng nói xong lộ ra túi áo của hoodie, là cái loại bao quanh ở trước bụng nhỏ, một cái túi rất lớn, Cận Thủy Lan nghiêng đầu nhìn, thử đưa tay vào, bên trong rất nhiều mảnh vụn lông, mới vừa bỏ vào, tay liền ấm áp, một ít lông cọ vào lòng bàn tay, lại càng giống như cọ vào trong lòng cô, Cận Thủy Lan ngứa ngáy, cổ họng cũng ngứa ngáy, thân thể nhanh chóng nóng lên, cô ho khan hai tiếng, thu tay lại, nói: "Lập tức liền tới rồi."

Nói xong không nhìn Lục Chẩm Thu, đi thẳng về phía trước, Lục Chẩm Thu đuổi theo.

Khi các nàng đi vào, Kỷ Tử Bạc đã thanh toán xong, thấy hai người trở về thì trêu ghẹo: "Còn biết trở về?"

Những người khác cũng cười chào hỏi hai người, hỏi các nàng đi ra ngoài mua cái gì, Cận Thủy Lan đưa một gói kẹo cao su chưa tháo niêm phong qua, mọi người chia ra, ăn uống no đủ, chính là thời khắc tán gẫu, Lục Chẩm Thu ngồi bên cạnh Bạch Miêu, nhỏ giọng cùng cô ấy nói thầm, Bạch Miêu thỉnh thoảng liếc mắt về phía Cận Thủy Lan, gật đầu: "Được."

[BHTT][Edit] Khó chơi - Ngư SươngWhere stories live. Discover now