Chap 6: Một ngày khá vô nghĩa

157 12 0
                                    

Ư, hôm nay tôi chả muốn đi học tí nào. 

Tối qua tôi về nằm la liệt luôn chứ có làm gì được đâu. Lết cái thân xác với chân băng bó này đến trường chắc cũng ổn, ổn lòi lìa. Sáng nay tôi có xin Aizawa-sensei nghỉ nửa buổi và thầy đồng ý ngay. Tự nhiên yêu thầy quá, saranghae!! Nên là tôi có thời gian..để ngủ nhiều hơn.

Tôi cố canh lúc nghỉ trưa đến trường để né việc hỏi này nọ từ mọi người. Mission completed một cách mỹ mãn, đến lớp tôi chả thấy ai. Tôi gục xuống bàn và ngủ cho đến khi vào học. Một số bạn thấy tôi liền chạy lại. Người tiên phong là Kiri khi hét lên như để thông báo với các bạn sự hiện diện của tôi.

-A! Shou kìa!!

-Mình là Ashido Mina. Mà cậu đỉnh thật đó, cứu được Bakugo trong lúc nguy cấp!_ Cô nàng nói với vẻ hào hứng

-Tôi là Sero Hanta. Rất vui được gặp cậu.

-Tớ là Asui Tsuyu, cứ gọi là Tsuyu-chan. Cậu có sao không? Lúc đó tớ thấy cậu bị thương khá nặng.

-Cậu men lỳ thật đấy. Chiến 1vs1 với tên tay giả toàn thân kia luôn!

Tôi đang khá hoang mang, không biết trả lời như thế nào. Đây là lần đầu tiên nhiều người lại bắt chuyện với tôi đến vậy. Thật lạ lẫm a.

-À, ừm..Cảm ơn các cậu và..Tớ không sao đâu..Tsuyu.

Yao từ đâu xuất hiện như một vị cứu tinh cứu nguy tôi.

-A, Shou-chan, cậu đỡ hơn chưa? Mọi người đừng bao quanh cậu ấy vậy, phải để cậu ấy nghỉ ngơi chứ!

Nghe lớp phó nói thế, mọi người cũng bắt đầu tản ra. May quá đi mất, keo quá đi mất, rất cảm ơn Yao a! Cậu quay sang phía tôi.

-Cậu mới tới à?

-Ừ, lúc sáng tớ xin Aizawa-sensei rồi.

-May quá, tớ cứ tưởng cậu trốn học chứ.

 "Sao cậu lại nói thế, mất uy tín của tớ giờ, hic--"

-Vậy chắc cậu chưa biết về thông tin lúc sáng nhỉ?

-Có chuyện gì à?

-Sắp đến hội thao rồi đó!

 "Hội thao?.. À, Sáng thầy gọi có nhắc về vụ đó"

-Cái đó thầy nói với mình rồi.

-A..Vậy à..

Rồi cậu ấy làm mặt thất vọng. Tôi nắm chặt áo mình với suy nghĩ 'người gì mà cư tê dữ vậy!!'. Mọi người bắt đầu vào lớp đông đủ, giáo viên cũng đã tới. Tiết học cứ thế trôi qua, còn tôi thì thiếp đi lúc nào không hay.

Đến giờ ra chơi thì tôi tỉnh giấc. Thấy khá buồn ngủ nhưng đâu thể cứ ngủ trong tiết học như vậy. Tuy ngày thường cũng vậy nhung kệ đi, nói thế mất phẩm giá của tôi quá(🥰💦). Tôi liền chạy đi xin giáo viên tiết tiếp theo cho bản thân được xuống phòng ý tế nằm. Combo cái chân băng bó của tôi nữa, độ uy tín +1000. Thế là tôi cứ vậy ngủ cho đến khi ra về. 

"Mình đến trường như không nhỉ, biết thế xin nghỉ hẳn ngày hôm nay"

Vừa thức dậy thấy khá đói, tôi liền dùng kosei xuống căn tin mua bánh dưa gang ăn rồi chạy lại lớp. Lúc này đây, trước lớp đông kín người. Do vụ việc ở USJ chăng? Tôi cố chen và cuối cùng cũng gần vào được lớp. Đang đứng sau cậu bạn tóc tím, tôi bỗng nghe cậu ta nói.

[ Đn Bnha ] Tao lười nên đừng nói nhiều !Where stories live. Discover now