Chương 9 : Ngay cả phân cũng không bằng.

21 4 0
                                    



Chương 9 : Ngay cả phân cũng không bằng.
°°°

Không để ý tới sự buồn bực và gào thét trong lòng y, con lừa bị dọa sắp nổi điên, chân trước, chân sau, cái đuôi đạp lung tung ở trên người Đại ma vương, giằng co suốt ba phút.

"Đại Hắc, đừng kích động, cái tên này hình như rất yếu, đã bị ngươi đá chết rồi ......" Con vẹt vội nói.

"Í....í.... ò...ò?"

Con lừa nghi hoặc mở một con mắt ra.

Chỉ thấy ma quỷ mới nãy kiêu ngạo muốn ăn nó, giờ phút này nằm thẳng trên mặt đất, biến thành chữ "Đại" (大) , toàn thân trên dưới đều là dấu móng, xương sườn, xương tay, xương đùi, gần như tất cả đều nát. 

"Còn có hô hấp, chờ một lát......"

Lại nhảy lên trên người đối phương lần nữa, đại Hắc vẻ mặt thận trọng: "Lừa hung dữ qua sông, vó lừa càn khôn, đuôi lừa gào thét."


Con vẹt và con rùa nhìn nhau, mỗi con tự che mắt mình.


Cái tên này cứ như vậy, gặp nguy hiểm, trực tiếp nổi điên, một hai phải thi triển toàn bộ thủ đoạn một lần mới được, nói thật, cẩn thận quá mức rồi!


"Lại chờ một lát! Lừa hoang phi nước đại, hàng long thập bát móng......"


Mười phút qua đi, đại Hắc ngừng lại, nhẹ nhàng thở ra.


"May mà y quá yếu, bằng không, chúng ta thật nguy hiểm......"


Vẹt và rùa tràn đầy đồng cảm gật đầu: "Yêu thú chú trọng huyết mạch, chúng ta chỉ là động vật bình thường thành yêu, thực lực hữu hạn, tùy tiện tới một tu luyện giả yếu nhất, có khả năng đều đánh không lại!"


Làm động vật, tự mình hiểu mình vẫn phải có.


"???"


Cực Lạc đại ma vương còn một hơi thở, cảm thấy muốn chết đi.


Ta yếu?


Nếu như thật sự yếu, có thể bị toàn bộ cường giả ở Càn Nguyên đại lục đuổi giết mà không chết?


Có thể bị phong ấn 8000 năm, còn có thể từ trong tay mấy trăm vị cường giả thuận lợi chạy thoát? 

Mặc dù thực lực bị giảm đi rất nhiều, nhưng đã từng làm cao thủ, sức chiến đấu vẫn là không yếu......


Kết quả, bị hạ gục ngay tại chỗ trong nháy mắt......


Ta muốn chửi bậy, không biết có nên chửi hay không!


Mẹ nó động vật bình thường, thỉnh các ngươi nói cho ta biết, điểm nào bình thường?

Móng lừa đạp một cái Đại ma vương không thể phản kháng, mà kêu bình thường......


Buồn bực muốn chết, nghe được tiếng đối thoại bên cạnh tiếp tục vang lên.


"Ta nghĩ ...... cái tên này không phải tới tìm chúng ta phiền toái!" 

Cho Mời Tiểu Sư ThúcWhere stories live. Discover now