Chương 122: Trại mồ côi Tình Thương (42)

7.8K 924 322
                                    

Chương 122: Trại mồ côi Tình Thương (42)

Edit: B. - Beta: Sơ Tình

Buổi chiều thứ Ba là ngày lễ rửa tội, những bài hát ca tụng xướng lên không dứt. Ở rừng cây phía sau nhà thờ, Bạch Liễu và nhóc Bạch Lục đang lên kế hoạch trốn thoát vào thứ Tư. Nhóc Bạch Lục chạm vào đồng xu mà Bạch Liễu đưa cho. Bạch Liễu ngồi xổm và dạy cậu nhóc cách sử dụng một số chức năng trong đồng xu, rồi đột nhiên lên tiếng: "À đúng rồi, nhóc có nhớ là tôi đã nhờ nhóc bảo vệ cô bé Lưu Giai Nghi kia không?"

"Con bé đó á?" Nhóc Bạch Lục nhăn mày, "Tôi thấy nó quái quái thế nào ấy, hình như nó thoải mái khi ở cái chỗ kỳ lạ này, còn nhanh chóng phát hiện ra nhiều quy tắc. Hình như nó hoàn toàn chẳng cần tôi bảo vệ."

"Là như vậy à?" Bạch Liễu trầm ngâm, "Cô bé này chỉ có 50 điểm HP, trước đây tôi từng có hai suy đoán về việc này."

Bạch Lục nhìn anh: "Suy đoán gì?"

"Thứ nhất, cô bé trúng độc, khả năng này rất có thể xảy ra. Tôi xác minh điều này dựa trên những thông tin chúng ta có, thế nhưng suy đoán này có một chỗ kỳ quái..." Bạch Liễu nói, "Nó không thể giải thích vì sao Lưu Hoài bị ràng buộc với con bé, cũng không thể giải thích vì sao HP của hắn ta giảm tận 50%."

Bạch Liễu vừa nói vừa điều chỉnh giao diện thao tác của đồng tiền xu cho nhóc Bạch Lục xem thử: "Nhưng con bé bị buộc phải yếu đi. Tình huống đó khá quen thuộc với tôi. Tôi từng gặp phải hai lần rồi, thường là vì một số thuộc tính của người chơi vượt quá phạm vi cân bằng của trò chơi, hệ thống sẽ cưỡng chế làm suy yếu người chơi để kiểm soát tất cả các thông số của trò chơi."

Nhóc Bạch Lục nhanh chóng hiểu được những gì Bạch Liễu nói: "Ý của anh là Lưu Giai Nghi có thuộc tính nào đó mạnh đến mức hệ thống phải làm giảm HP của con bé?"

"Không chỉ làm giảm, mà còn trói buộc với Lưu Hoài để hạn chế khả năng qua cửa của cô bé." Bạch Liễu vừa nói vừa mở giao diện cửa hàng ra cho nhóc Bạch Lục, "Lần đầu tiên tôi vượt phó bản, lúc trò chơi kết thúc, tôi bị hệ thống cưỡng chế trở nên suy yếu, nhưng lúc đó là do tôi thể hiện kỹ năng phá vỡ sự cân bằng của trò chơi, vượt khỏi mạch trò chơi thông thường."

"Nhưng cô bé Lưu Giai Nghi này ngay khi vừa vào game đã bị buộc suy yếu và gặp phải hạn chế. Đây không phải là tình huống nên xảy ra với một người mới tham gia lần đầu."

Mặc dù nhóc Bạch Lục chưa chơi bao giờ, song cậu nhóc luôn bắt kịp tốc độ suy nghĩ của Bạch Liễu cực kỳ nhanh chóng: "Ý anh là, Lưu Giai Nghi rất có thể là người chơi lâu năm, một cao thủ?"

Bạch Liễu sờ sờ cằm: "Đúng là tôi có suy đoán như vậy thật, hơn nữa, xét trên phương pháp xử lý 'bạn mạnh chỗ nào tôi khiến bạn yếu chỗ đó' của trò chơi này. Ví dụ, trong trò chơi thứ hai mà tôi tham gia, một người chơi kia có may mắn rất mạnh gây ảnh hưởng đến gameplay (1), thế nên đã bị cắt giảm độ may mắn. Cô bé Lưu Giai Nghi này rất có thể sở hữu một số kỹ năng cá nhân đặc biệt về mảng sức khỏe, như là phục hồi HP chẳng hạn."

Nhóc Bạch Lục cau mày: "Nhưng mà không phải anh nói là rất ít người sở hữu kỹ năng này à?"

"Đúng rồi, vậy nên điều này càng làm giảm phạm vi nghi ngờ của tôi." Bạch Liễu trầm ngâm, "Từ tình hình hiện tại, tôi nghĩ Lưu Giai Nghi rất có thể là người chơi hay được gọi với cái tên Phù thủy Nhỏ, nhưng như tôi được biết, người chơi này không chỉ có các kỹ năng hồi phục, mà kỹ năng tấn công cũng rất mạnh."

1️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c1-c199)Where stories live. Discover now