Chương 44: Làm ấm giường cho sư phụ

17K 964 42
                                    

Chương 44: Làm ấm giường cho sư phụ

Cả nửa tổ máy tính đều điên lên hết rồi.

Ngô Hoằng Bác ấm ức cúp máy trước, trốn tiết tự học và khóa huấn luyện để chạy ra hướng cổng trường.

Phòng trực của trường vô cùng khoan dung với học sinh của tổ máy tính, cũng hiểu rõ hướng học tập của bọn họ khác xa với học sinh bình thường, nên bây giờ thấy vậy cũng mở một mắt nhắm một mắt thả bọn họ ra.

Hồi học kì I, vì tòa lầu khoa học kĩ thuật bị mượn dùng tạm, có một đoạn thời gian cứ đến cuối tuần là phải dời đến nhà Thương Ngạn để huấn luyện.

Do đó bọn họ rất quen thuộc với nhà của Thương Ngạn.

Ngay cả bảo vệ ngoài cửa cũng có ấn tượng với bọn họ, phất tay cho phép chiếc taxi thứ hai của ngày hôm nay chạy vào.

Trở về phòng bảo vệ, người đó cầm ly uống ngụm nước, vui đùa cùng đồng nghiệp ——

“Tới chỗ này lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy “các quý nhân” bình dân như vầy đúng không?”

“Đúng là vậy thật.” Vị đồng nghiệp kia cũng đồng cảm, “Thương thiếu gia này là nhà ai thế, trong ấn tượng của tôi, thành phố C đâu có nhà giàu nào họ này đâu?”

“Haiz,” người bảo vệ vừa đi vào đặt ly nước xuống, cười, “Cái ao nhỏ như thành phố C này, cũng chỉ là nước cạn thôi, chứa được cá chép vàng thì thôi, còn chưa được cả rồng sao? —— người ta cũng không phải xuất thân từ cái nơi nhỏ bé này của chúng ta.”

“…… Bối cảnh lớn đến vậy?”

“Được rồi, đừng hỏi thăm, tôi không biết cụ thể, nhưng sau này khi thấy vị thiếu gia nhỏ đó, cậu chỉ cần hiểu rõ là được.”

“…………”

Bên kia.

Trần Uyển Phương nhận được thông báo từ phòng bảo vệ xong thì báo cho Thương Ngạn tin này.

Thương Ngạn nghe vậy, cười nhạo một tiếng, ngữ khí khinh miệt nói:

“Thật thiếu kiên nhẫn.”

“……”

Bên cạnh Tô Mạc Mạc lén trừng anh một cái.

—— nếu không phải do người này thiếu kiên nhẫn trước, thì đám Ngô Hoằng Bác làm sao có thể chạy đến.

Thương Ngạn dời mắt, nhìn qua Tô Mạc Mạc.

Anh nhìn chằm chằm hai giây và nheo mắt lại.

“Nhóc con, có phải em đang chửi thầm anh hay không?”

“……!”

Đôi mắt Tô Mạc Mạc trợn to.

Thương Ngạn bật cười, duỗi tay vò rối mái tóc mềm mượt của cô gái cho hả giận.

“Không thể nói dối.”

Tô Mạc Mạc muốn tránh ra nhưng không thể, bị xoa đầu như thế thì không khỏi bực mình.

“Sư phụ mới là người nói dối nhiều nhất……”

[Hoàn] Anh Ấy Rất Điên - Khúc Tiểu KhúcWhere stories live. Discover now