Chương 21 - Trò chuyện đêm khuya cùng quỷ (3)

246 27 2
                                    

Editor: Yang Hy.

Có lẽ là do chưa tới thời gian nhiệm vụ nên cái APP này không có động tĩnh gì.

Đường Điềm cất điện thoại đi, bận việc một ngày ở bên ngoài, mãi đến khi trời tối mới về nhà.

"Tôi đã về rồi." Lúc ra ngoài cô tùy ý cởi dép lê để ở huyền quan, lúc này nó lại được đặt chỉnh tề, đuôi giày đối diện với cửa, vừa lúc tiện cho cô mang vào.

Đường Điềm cầm đồ đến phòng khách, lấy hai cái bài vị từ trong chiếc ba lô nặng trĩu ra, một cái bỏ vào phòng ngủ chính. Một cái đặt ở phòng khách.

Hôm nay cô đi hỏi thăm tình hình của bà lão, lại tìm được một tiệm chuyên cung cấp đồ dùng mai táng, tìm người thêm tiền đẩy nhanh tốc độ khắc bài vị, đặt trên tủ đầu giường ở phòng ngủ chính, cắm nhan thắp hương, cũng đốt mấy xấp tiền giấy ở chậu sứ trắng.

Sau khi làm xong bên này, Đường Điềm trở lại phòng khách, "Đi vội, tôi không kịp mang theo đồ của anh. Hôm nay tôi tìm người khắc lại cái mới cho anh."

Đặt bài vị của Trần Húc lên bàn, cùng với một cái lư hương và hai ngọn nến trắng, Đường Điềm thắp ba nén hương, vái ba cái, "Dù thế nào cũng phải cảm ơn anh đã cứu tôi một mạng. Sau này chỉ cần tôi có ăn thì sẽ có đồ cúng cho anh."

Cắm ba nén hương xong, Đường Điềm đặt màn thầu lên mâm cúng, "Biết anh là đại thiếu gia, bình thường đều ăn sơn hào hải vị. Nhưng mà nhà tôi nghèo, chỉ có thể ủy khuất cho anh, tạm chấp nhận trước nhé."

Ma quỷ theo tới, điện thoại cũng không chịu yên. Vận mệnh chú định ba bọn họ cột vào một chỗ, cũng mặc kệ cô có nguyện ý hay không.

Cô cũng không có lựa chọn nào khác.

Chẳng bằng đối đãi khách khí với đối phương, bình thường thắp chút hương, tế bái cung phụng một chút.

Trước giờ Đường Điềm luôn là người chỉ cần tốt với cô ba phần, cô sẽ nỗ lực báo đáp lại mười phần.

Hai ngày kế tiếp gió yên sóng lặng, điện thoại cũng đang giả chết, không có động tĩnh gì khác.

Đường Điềm đi ra ngoài mua máu gà, lá bùa linh tinh để dự sẵn. Còn đến miếu thờ nổi tiếng ở địa phương để xin bùa hộ mệnh mang theo bên người.

Cô còn chưa rõ tính khí của tên ma quỷ, cũng không biết nó có ra tay hay không.

Thay vì dựa vào một 'quỷ' không biết còn có lý trí hay không, vẫn là bản thân đáng tin hơn.

Tối chủ nhật, thời gian từng giây từng phút trôi qua, màn đêm buông xuống, Đường Điềm một mình ngồi ở trong phòng, tâm tình có chút khẩn trương.

"Rè rè"

Tiếng điện lưu phát ra từ điện thoại có vẻ đặc biệt rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh.

Đường Điềm chỉnh nhỏ âm lượng, lại đợi một lát, đang chuẩn bị tắt đi thì phát hiện thời gian hiển thị phía trên bên phải màn hình điện thoại vừa lúc nhảy tới 24 giờ đêm.

Tiếng điện lưu bỗng nhiên gián đoạn.

Cô nhận ra điều gì đó, bàn tay siết chặt điện thoại.

[EDIT] Ma Xui Quỷ Khiến - Lạc MạcWhere stories live. Discover now