Chương 82 : Kết Thúc.

5.6K 541 78
                                    

Bàn tay hắn lướt dọc theo thân thể bởi vì trúng xuân dược mà nóng như lò sưởi của y.

Nghe thấy tiếng hít thở nặng nề của y mỗi khi bị chính mình chạm vào, Lục Dạ liền giống như đứa trẻ được cổ vũ, càng thêm quá phận.

Hắn dùng sức chen chân vào giữa hai chân y. Bàn tay bắt lấy cổ chân gầy gò kia, chậm rãi luồn vào trong y phục, mơn trớn phần da thịt mịn màng, nóng bỏng kia.

Chỉ là, khi bàn tay hắn vừa lướt đến đùi của y, thì một bàn tay không chút báo trước lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà bóp chặt cổ hắn.

"Khụ..." Ho khan một tiếng, Lục Dạ liền hoảng sợ nâng mắt nhìn khuôn mặt đang cách mình rất gần này.

Bàn tay của y tựa như gông xiềng, hung hăng siết chặt cổ hắn, ép tới hắn sắp không thở nổi.

Mái tóc y xõa tung lên khắp mặt mày, phượng nhãn đã sớm đỏ như máu tươi. Gương mặt trắng bệch không còn chút sinh khí, chỉ có một vệt máu là đặc biệt chói mắt giữa dung nhan phai nhạt kia.

Y cư nhiên lại bất chấp lời khuyên của Tiêu Dật, cưỡng ép vận dụng linh lực đem xuân dược bứt ra khỏi người!

"Lục Dạ, ngươi biết không, bổn tọa đã cho ngươi một cơ hội, chỉ là ngươi lại không biết trân trọng." Âm thanh của Kỉ Tình lạnh lẽo như băng, không chứa một tia tình cảm.

"Ngươi quá coi thường bổn tọa..."

"Đừng quên, sư tôn của ngươi, vĩnh viễn cũng là sư tôn của ngươi. Bổn tọa có thể cho ngươi mọi thứ, thì cũng có thể đoạt lại hết thảy."

Kỉ Tình từ trên đất đứng lên, bàn tay vẫn giữ chặt cổ họng của Lục Dạ. Đem hắn ngạnh sinh sinh nâng lên giữa không trung.

Dưới ánh mắt kinh hãi của Lục Dạ, y liền không chút do dự đánh ra một chưởng thẳng vào trên đan điền của hắn.

'Ầm' Cả người Lục Dạ giống như bị xe tải tông trúng, trực tiếp bay thẳng ra ngoài trăm trượng, không ngừng va đập vào trên vô số tán cây, khiến chúng ầm ầm ngã đổ.

Chưởng phong của Kỉ Tình như Thái Sơn áp đỉnh, từ trên cao giáng xuống đem cả Vọng Minh Cư đều đập nát thành phế tích. Ngay cả Đỉnh Tiêu Dao cũng có dấu hiệu thương tới sơn mạch.

"Khục...khục..." Xương cốt toàn thân như sắp vỡ ra đến nơi, Lục Dạ chỉ có thể che ngực hộc ra một ngụm tinh huyết, khí tức ngay tức khắc liền uể oải xuống.

Phần bụng cùng đan điền ẩn ẩn đau nhức, pháp bào đang mặc trên thân cũng chậm rãi ảm đạm phai mờ. Khiến Lục Dạ bắt đầu có chút nghĩ mà sợ.

May rằng có pháp bào chống đỡ, nếu không, một chưởng vừa rồi của y dù không lấy mạng hắn đi nữa, thì hắn cũng đừng hòng có trái ngon để ăn.

"Hôm nay, dù có thân tử đạo tiêu, bổn tọa cũng phải giết chết nghiệt súc nhà ngươi!"

Lúc này, xuyên qua tầng tầng khói bụi, thân ảnh của Kỉ Tình đang chậm rãi hiện lên trong đáy mắt Lục Dạ.

Thời khắc này, suy nghĩ của hắn đã sớm bị khủng hoảng thay thế, chỉ còn sót lại một chữ - chạy!

Nếu không chạy, hắn chắc chắn sẽ chết không toàn thây.

[ Đam Mỹ ] Ma Sư Xuống Núi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ