Chương 3

194 26 5
                                    

Vị bác sĩ già tháo chiếc kính đang đeo xuống rồi nhét gọn vào túi áo trước khi đem một hồ sơ bệnh án đến chiếc bàn có một người phụ nữ đang ngồi chờ. Bà ngồi xuống rồi đưa bệnh án về phía cô gái.

-Chúc mừng cô. Cô đã có thai và được một tháng rồi.

-C-có thai ạ?

-Qua các triệu chứng mà cô đã kể cộng thêm xét nghiệm nữa. Tôi chắc chắn về điều đó.

-Vâng...cảm ơn bác sĩ.

Vị bác sĩ già nhìn sơ qua một lược cô gái rồi khẽ lắc đầu. Cô gái này mang một nét gì đó rất buồn như đã mất mát thứ gì đó.

-Cô có vấn đề về cảm xúc. Hãy nghỉ ngơi và tránh nghĩ về những điều tiêu cực sẽ ảnh hưởng đến thai nhi.

-Vâng. Tôi cảm ơn bác sĩ , xin phép.

Cô gái cầm lấy bệnh án cho vào túi xách rồi từ từ đứng lên cúi chào vị bác sĩ trước khi ra khỏi phòng. Đi dọc hết hành lang của khoa , cô gái không ngừng tự hỏi vì sao những người vợ khác được chăm sóc đến tận răng tơ kẽ tóc mà sao cô thì không được như vậy? Cô cũng có gia đình nhưng người mà cô gọi là "chồng" ấy bây giờ lại cách xa cô hay nói đúng hơn là đã ly hôn.

Bước vào thang máy rồi bấm cho mình nút xuống tầng trệt sau đó mệt mỏi dựa vào một góc thang máy trong lúc chờ. Giữa chừng nó lại mở ra để đón thêm một vị khách khác từ tầng dành cho khoa tâm lý. Vị khách ấy bước vào khi nhìn cô gái ấy một cái rồi bấm cho mình nút tầng trệt.

-Này chị gì ơi!?

Cô gái hơi có một chút chóng mặt liền mất thăng bằng nhưng may mắn là vị khách kia đã kịp đỡ lại.

-Chị gì ơi chị không sao chứ?

-T-tôi cảm ơn. Tôi không sao.

Ngay khi cô gái vừa có ý định bước ra khỏi thang máy khi nó vừa đến nơi thì vị khách kia đã đỡ từ đằng sau.

-Chị có đi xe không để tôi dìu chị xuống.

-Tôi không.

-Vậy để tôi chở chị. Tôi nghĩ là chị nên nên cho chị ăn cái gì đó vì có lẽ chị đã không ăn gì từ sáng đến giờ rồi.

Vị khách này thật kì lạ khi không lại quan tâm đến một người lạ mới nói chuyện vài câu hơn nữa còn chẳng có quen biết gì mà lại rủ đi ăn.

•     •     •

-Vậy chị gái tên Eunbi. Xin chào tôi là Lee Chaeyeon.

Eunbi rời mắt khỏi phần ăn của mình rồi nhìn lên Chaeyeon. Lúc này mới thật sự đánh giá con người trước mặt là như thế nào. Tổng thể khuôn mặt dễ nhìn , dễ tạo thiện cảm nhưng lại có nét u buồn ẩn giấu sau bên trong nếu không muốn nói là đôi khi nó còn lộ ra qua đôi mắt.

-Em vì sao lại ở khoa tâm lý vậy...à xin lỗi chị hơi vô duyên.

-Em chỉ đi kiểm tra xem tâm lý của mình có ổn không thôi. Dạo gần đây em hay tưởng tượng vu vơ và hay mất ngủ vì điều đó.

-Em nên thoái mái hơn trong cuộc sống. Điều đó sẽ khiến em thoải mái hơn trong suy nghĩ.

-Chị nên dành điều ấy cho bản thân chị. Em nói thật đó.

[IZ*ONE] MẶT TRÁI CỦA TÌNH YÊU |The Flip Side Of Love|Where stories live. Discover now