Chương 27

2.1K 158 8
                                    

Bọn Hùng Bá đến thôn trấn gọi là trấn Thạch Nham, so với thôn trấn của bọn họ, trấn Thạch Nham càng phồn vinh hơn một ít, không chỉ là đường phố phồn vinh, ngay cả người xung quanh trấn Thạch Nham cũng trải qua thoải mái hơn so với trấn Thạch Kiều bọn họ.

Bởi vì trấn Thạch Nham sản xuất ra lá trà, các thôn xung quanh đều gieo trồng trà.

Mà trấn Thạch Kiều còn kém chút ít, không có đồ vật gì có thể lấy ra.

Xuống khỏi xe lừa, Hùng Bá cùng Hùng Vân liền đi thẳng đến chỗ bán bò.

"Sáu con của ta là bò tốt nhất chỗ này, chỉ có sáu con này, các người tùy ý chọn."

Một đại hán râu quai nón chỉ chỉ mấy con bò buộc dưới mấy cây đại thụ.

Hùng Bá nhìn sáu con bò một chút, sau đó ngừng lại trước mặt một con bò không lớn không nhỏ, tỉ mỉ liếc nhìn.

Sừng bò to dài mạnh mẽ, đôi mắt to mà hữu thần, mấu chốt là bốn cái chân rất rắn chắc.

"Con bò này quả thật không tệ."

Hùng Bá thoả mãn cười cười, sau đó duỗi bàn tay to ra sờ sờ phần lưng bò.

Bò lớn đột nhiên bị người đụng vào như thế, toàn bộ thân đều run lên, mắt to nhìn Hùng Bá một chút, đuôi vẫy vẫy, cũng không di chuyển, lẳng lặng đứng tại chỗ.

"Bò này dịu ngoan vô cùng, đại huynh đệ ngươi yên tâm đi!"

Đại hán râu quai nón thấy vậy cười to nói.

"Đúng là dịu ngoan, " Hùng Vân nhìn bên Hùng Bá một chút, cười cười, sau đó hỏi đại hán: "Bán thế nào?"

Đại hán râu quai nón nhìn lướt qua vật liệu quần áo trên người cùng với khí chất quanh thân Hùng Bá cùng Hùng Vân xong, trong lòng tính toán, "Mười ba lượng."

Hùng Vân lắc đầu cười, "Nhiều lắm."

Cho dù con bò này tốt, nhiều nhất cũng chỉ có thể bán mười hai lượng, nhưng người này vừa lên tiếng chính là mười ba lượng.

Hùng Bá tiếp tục xem bò, việc trả giá này Hùng Vân không cho hắn nhúng tay, bởi vì Hùng Bá chỉ có thể càng trả càng cao!

Đại hán râu quai nón nhíu mày, "Bò của ta là tốt nhất, không nhiều lắm, mấy con trước đều bán với giá này."

"Chín lượng, " Hùng Vân mới không thèm để ý xem miệng hắn nói cái gì, trực tiếp trả giá nói.

Râu quai nón trợn to mắt, một câu thăm hỏi bất nhã sắp bật thốt lên, sau khi nghe thấy câu nói tiếp theo của Hùng Vân thì nheo hai mắt lại.

"Chín lượng một con, chúng ta liền mua hai con, mặt khác lại thêm tiền mua bánh xe, làm thành hai chiếc xe bò, ông cảm thấy được không?"

Kiều phu lang nhà thợ sănWhere stories live. Discover now