Chương 13

131 20 1
                                    

"Em... Ừm... Đúng vậy." Thanh Huyền chỉ có thể thành thật thủ thỉ "Nhưng bảo bối à, anh biết đấy, phần lớn lính gác bọn em có ngũ giác phát triển nên điếc một tai không có ảnh hưởng gì."

"Cho nên, hệ thống cảm quan của em lại xảy ra chuyện gì?" Sở Tẫn dùng đôi mắt kỹ càng nhìn Thanh Huyền, một tai điếc quả thật không ảnh hưởng đến lính gác nhưng kề cạnh tai kia nói nhỏ một chút cũng không nghe thấy, hiển nhiên không riêng lỗ tai có vấn đề.

Thanh Huyền chột dạ sờ sờ mũi, "Cũng không phải vấn đề lớn gì, chỉ là hệ thống cảm quan tạm thời không nhạy."

"Đây còn không phải vấn đề lớn hả? Vậy với em cái gì mới là lớn?" Sở Tẫn trừng mắt nhìn Thanh Huyền mắng.

"Anh quát em." Thanh Huyền bày ra bộ dáng đáng thương với ý đồ lừa gạt qua cửa ải.

Sở Tẫn nhẫn nhịn lại, thật sự là nhịn không được, "Ông đây mắng em đó, em rất có năng lực nhỉ? Bây giờ còn dùng cảnh tinh thần để lừa anh hả?"

Nói chung, hệ thống cảm quan của lính gác không nhạy thì dẫn đường có thể dựa vào cảnh tinh thần để phát hiện ra những nơi không thích hợp, nhưng trùng hợp ngẫu nhiên Thanh Huyền là một lính gác hắc ám, lính gác hắc ám có thể ngụy trang cảnh tinh thần của mình.

Lúc trước khi được Sở Tẫn trấn an, bao gồm cả lúc đánh nhau với lúc hai người vật lộn trên giường đêm qua thì Thanh Huyền đều theo bản năng ngụy trang cảnh tinh thần của mình một chút, cho nên căn bản Sở Tẫn không phát hiện có cái gì không đúng.

"Không phải là em sợ anh lo lắng à? Chỉ là một chút vấn đề nhỏ mà thôi, qua một thời gian sẽ khôi phục lại." Thanh Huyền vùi đầu cọ cọ trong ngực Sở Tẫn, ngẩng đầu cười cười lấy lòng, "Cục cưng, bảo bối, thân ái, đừng giận nhé?"

Sở Tẫn tức giận cúi đầu cắn một cái lên khuôn mặt Thanh Huyền, "Anh đi nấu cơm cho con gái."

"Em muốn ăn sườn xào chua ngọt." Thanh Huyền vội vàng nói.

"......"

Sở Lan thấy baba với ba vào phòng bếp thì vội vàng chạy xuống đứng ở cửa nhìn trộm.

Ba rửa rau, baba ở bên cạnh giúp thái thịt, lúc ba xào rau thì baba ôm eo ba dính ở bên cạnh, thỉnh thoảng đưa cho anh gia vị, hai người vừa nói vừa cười, không khí tương đối hài hòa.

Đây chính là... Cảm giác gia đình, phải không?

"Lan Lan, sao rồi?" Sở Tẫn có chút khẩn trương nhìn Sở Lan, đã lâu anh không xuống bếp, có chút sợ làm không ngon.

"Ngon ạ." Vẻ mặt Sở Lan thỏa mãn cười với Sở Tẫn "Ba thật tuyệt."

"Ngon là được rồi, nào, bảo bối, ăn một miếng sườn." Sở Tẫn cười gắp cho Sở Lan một miếng sườn xào chua ngọt.

Thanh Huyền bên cạnh hắng giọng, nâng bát đến trước mặt Sở Tẫn, điên cuồng ra dấu hiệu.

"Bảo bối lớn cũng ăn một miếng sườn nào." Sở Tẫn cười gắp cho Thanh Huyền một miếng.

Lúc này Thanh Huyền mới cảm thấy mỹ mãn.

Buổi tối do Thanh Huyền nấu cơm, đã rất lâu Sở Tẫn không được ăn cơm Thanh Huyền nấu.

[ĐAM MỸ] Tên Lính Gác Kia Hắn Vừa Soái Vừa AWhere stories live. Discover now