Chương 66

790 40 20
                                    

Đăng trong nhà "bacom2" ở Wattpad


Đi ngược dòng lên phía Bắc vào cuối đông quả thực là một trải nghiệm kỳ diệu.

Đầu xuân đang đến gần, những nụ non xanh mướt đã đâm chồi dưới những gốc cỏ khô héo ở Vọng Yến Đài, báo trước mùa xuân đã về, nhưng khi nhóm Hồng Văn dần dần đi lên phía Bắc, dường như mùa đông đang ngóc đầu quay lại.

Mặt sông lại đóng băng lần nữa, chồi non vừa nhú lại khô héo, ven đường xuất hiện tuyết đọng. . .

Tựa như nhóm người này không phải đang đi trên con đường thủy thông thường mà trôi vào dòng sông thời gian, dũng cảm lội ngược dòng đối nghịch với trời đất khiến bốn mùa bị điên đảo.

Thậm chí vào ngày mười tám tháng hai, đoàn xe bỏ thuyền lên bờ đột nhiên bị trận tuyết lớn ngăn đường, phải ở trạm dịch đợi suốt ba ngày.

Trình Bân rét run, mỗi ngày xoa tay thở dài: "Nếu bây giờ còn ở kinh thành, người to gan đã đổi sang áo bông mỏng ngày xuân."

Mang tiếng mùa xuân đã đến nhưng bọn họ vẫn khốn khổ vô cùng, trời càng ngày càng lạnh, hiện giờ phải lôi ra áo lông thật dày mặc vào.

Hồng Nhai là người không chịu ngồi yên, ở trạm dịch một đêm đã cảm thấy không thú vị. Sáng sớm hôm sau ông vác thương ra cửa, mặt trời chưa lên cao đã xách về một xâu thỏ, đích thân xuống bếp xào một nồi thỏ cay nồng thêm món ăn cho mọi người.

Lâu rồi Hồng Văn không được thưởng thức tay nghề của sư phụ, thịt thỏ tươi làm bạn với nước sốt đỏ rực khiến Hồng Văn ăn một hơi ba chén cơm. Lúc này anh chàng no căng, tay trái ấn bụng mình xúc tiến quá trình tiêu hóa, tay phải nhấc bút viết thư.

". . . Đã hơn một tháng kể từ khi chia tay ở kinh thành, Công chúa luôn khỏe chứ? Bây giờ đoàn người đang đi về phía Bắc, phong cảnh dọc đường rất khác so với kinh thành, cỏ và đá khắp nơi hợp với tuyết trắng xóa, những đỉnh núi phủ tuyết ẩn hiện phía xa xa. Nếu Công chúa có thể tận mắt ngắm nhìn chắc hẳn sẽ rất thích thú. . ."

Viết xong đoạn này, Hồng Văn cảm thấy hình như hơi kệch cỡm, vì thế thay đổi giọng điệu tiếp tục viết: ". . . Lạnh thật đấy, vi thần chưa bao giờ tới đây vào mùa này, hiện giờ coi như được trải nghiệm! Nếu sau này Công chúa muốn đến đây thì nhớ mang nhiều áo lông thật dày. . . Chỉ là phong cảnh quá đẹp, một mình tận hưởng thật đáng tiếc. . ."

Viết tới đây, Hồng Văn gác bút lông xoay xoay cổ tay, đứng dậy ra cửa vặn lưng giãn gân cốt, chợt thấy có mấy người vội vã đi ra ngoài, theo bản năng hỏi ngay: "Các vị đi đâu thế?"

Khi mấy người kia quay lại, Hồng Văn mới thấy trong tay họ cầm rất nhiều hương nến tiền giấy, hình như muốn đi cúng tế.

"Ôi chao," Hồng Văn sửng sốt, áy náy lắp bắp, "Ta không biết các vị muốn đi làm chuyện trang trọng, quấy rầy rồi!"

Mấy người kia không ngờ Thái y từ kinh thành tới mà nói chuyện nhỏ nhẹ như vậy, ngược lại có chút ngượng ngùng: "Đại nhân khách khí, cũng không phải chuyện trang trọng gì đâu."

[Hoàn] THÁI Y NHẤT PHẨMWhere stories live. Discover now