Chương 343: Trở về

135 15 0
                                    

Hoa Y tỉnh dậy trong vòng ôm ấm áp, bên ngoài trời đang là ban đêm.

Cô lại gần, rúc sâu vào ngực hắn, áp tai trên lồng ngực hắn, mắt mở to đôi tai lại lắng nghe tiếng tim hắn đập, hữu lực, trầm ổn, từng tiếng rõ ràng vang dội.

Cánh tay bên hông bất giác siết chặt cô, giọng nói trầm thấp có phần hơi khàn vì mới thức dậy.

"Không ngủ được?"

Hoa Y vươn tay sờ lên cằm hắn, ngón tay di chuyển từ cằm hắn đến xương hàm tinh xảo.

"Em là Huyết tộc"

Bạch Ly cúi đầu, cằm gác lên tóc cô.

"Thích nó?"

Tay Hoa Y thu lại, đặt chính xác tại vị trí trái tim.

"Ừm"

Huyết tộc bọn cô...không có trái tim, Huyết tộc chỉ là những con quỷ với linh hồn cường đại, chúng mạnh nhưng lại mang rất nhiều điểm yếu, chúng sợ ánh sáng mặt trời, sợ đạn bạc, sợ nước thánh.

Mặc dù cô không sợ những thứ trên, nhưng bản chất của cô vẫn là Huyết tộc, trái tim có trong lồng ngực này chỉ là vật chết.

"Lấy nó cho em nhé?" Bạch Ly nhẹ nói.

Hoa Y sững sờ, đôi tay khẽ run lên.

Cô ngẩng đầu đối diện tầm mắt hắn, đôi mắt đỏ đậm ánh lên sự nguy hiểm.

"Em thích nó vì nó ở bên trong anh, lấy ra thì còn gì ý nghĩa? Đừng nói như thế, em không thích đâu"

Bạch Ly vội vàng ôm chặt cô, giọng hắn mềm mỏng cẩn thẩn hơn bình thường.

"Tôi sẽ không chết cho dù có bị lấy đi trái tim, em đừng giận"

Hoa Y thở dài ôm lại hắn: "Em không giận, em chỉ không thích cái cách anh hờ hững với bản thân mình, anh yêu em, nhưng càng phải biết yêu bản thân anh hơn, em chỉ đau lòng khi anh quá đặt nặng giá trị của em như thế"

Bạch Ly ánh mắt du đãng, cúi đầu xuống chôn đầu trong tóc cô: "Được, nghe em"

Hoa Y thở dài, cô biết thừa con hàng này không nghe lọt lời cô nói, hắn chỉ đang giả vờ thuận theo cô thôi, nhìn xem đến mặt cũng không dám ngẩng lên nhìn thẳng cô sợ mình lộ tẩy đây này.

Hoa Y nhắm mắt, lần nữa mở ra, cô xoay người đè lên hắn, đôi mắt đỏ như pha lê bình tĩnh nhìn hắn.

Bạch Ly tầm mắt đối diện khuôn mặt cô, đôi mắt cô lấp lánh như pha lê đỏ rực một mảng trời, đôi môi đỏ như trái anh đào chín mọng, bờ môi khẽ mở lộ ra hàm răng trắng bóng cùng 2 chiếc răng nanh tinh tế nhỏ xinh.

Yết hầu khẽ động, nơi nào đó lại rục rịch căng cứng trướng đến đau đớn.

Hoa Y câu môi nở nụ cười, ngón trỏ di chuyển trên cần cổ thanh nhã trắng sứ của hắn, ẩn dưới tay cô là mạch máu thơm nồng không ngừng luân chuyển.

Cô gập người, mái tóc xoăn dài theo đó trượt xuống vương trên lồng ngực hắn.

Hoa Y nhắm mắt khẽ hít ngửi hương thơm, trên lớp da lan toả mùi bạc hà thanh mát, bên dưới đó lại có mùi thơm ngọt ngào của huyết dịch.

[XUYÊN NHANH] Thế nào là nhân vật phản diện? (QUYỂN 2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ