Chương 90

7.6K 999 220
                                    

Edit: Hãy gọi mị là Mều siêng năng

A Vô nào phải là người mặc cho đứa trẻ ranh đánh. Cậu buông tay, cướp đi thanh xẻng dễ như trở bàn tay, ném trên mặt đất "ầm" một tiếng. Tiếng lanh lảnh vang lên dọa Điền Điềm sợ hãi giật mình, cô nhóc khóc sướt mướt lùi về sau hai bước, lau nước mắt không nói được lời nào.

Cô nhóc được nuông chiều từ bé đến lớn, bất kể bố mẹ hay người thân, hay cả bạn bè của bố mẹ, thấy cô nhóc cũng phải gọi một tiếng tiểu công chúa, ai cũng chưng chiều nhóc. Cô nhóc chính là mặt trên trên bầu trời, đi đâu cũng được người khác nâng niu.

Vậy mà hôm nay lại bị người khác "đánh".

Lần đầu tiên Điền Điềm bị con trai nắm tóc, vừa tức vừa giận, cô nhóc muốn trút cơn giận này ra ngay lập tức. Thế là cô nhóc vừa khóc vừa tìm người thứ gì đó có thể đánh người, cuối cùng liếc đến cây chổi gỗ bên cạnh. Điền Điềm cầm lấy cây chổi một cách liều lĩnh, lần thứ hai đánh về phía A Vô.

Nhìn thấy tình cảnh này, Thiển Thiển đang ngồi trên mặt đất không khóc nữa, cô bé bước chân nhỏ chạy tới, lập tức ôm lấy A Vô. Lúc thấy cây chổi gỗ này sắp đánh vào người Thiển Thiển, A Vô nhanh tay lẹ mắt khom lưng bảo vệ cô bé dưới thân. Lực tay của cô nhóc khá lớn, cây chổi kia đánh lên cơ thể phát đau. A Vô kêu rên, đáy mắt đầy tàn bạo.

Điền Điềm khóc đến nỗi đỏ cả mặt, nhắm mắt làm càn vung chổi, thậm chí còn ảnh hưởng đến thợ quay phim bên cạnh. Thợ quay phim không nhìn nổi nữa, một tay nhẹ nhàng giật chổi đi, sau đó nhét vào một nơi cô nhóc không với tới.

"Các người đều bắt nạt tôi!" Sau khi bị lấy mất vũ khí, Điền Điềm đặt mông ngồi xuống đất, ngửa đầu khóc thét. Hai bàn chân nhỏ của cô nhóc ra sức đạp cẳng chân của thợ quay phim, trong miệng mơ hồ không rõ: "Tôi, tôi bảo mẹ tôi đuổi việc ông, hu oa...!"

"Bây giờ, tôi... tôi sẽ đi tìm mẹ tôi ngay bây giờ." Điền Điềm tùy tiện vuốt nước mắt trên mặt, đứng dậy chạy ra phía ngoài.

Thợ quay phim thở dài đầy bất đắc dĩ, ai cũng biết đạo diễn Điền nuông chiều con gái, thường dẫn cô nhóc đến trường quay. Mỗi lần đến đây, những người trong đoàn phim đều gặp tai ương, như diễn viên nhỏ bị ức hiếp, muốn nói cũng không có chỗ nói. Anh ta vốn không tin, trẻ con thì có thể nghịch ngợm đến đâu chứ? Hôm nay có thể xem là được mở mang kiến thức chân chính.

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên thợ quay phim cảm giác được một ánh mắt thâm trầm nhìn lại đây. Anh nhìn theo tầm mắt, nhưng lại thấy được một đôi mắt dịu dàng, sạch sẽ.

"Chú ơi, chú đi ra ngoài sửa sang lại trước đi." Cậu chỉ vào quần của thợ quay phim.

Anh cúi đầu nhìn lại, ống quần đã nhăn nhúm, bên trên toàn là dấu chân bị đạp.

Thợ quay phim lắc đầu: "Không ngại."

"Không sao ạ." A Vô học giọng điệu của Sơ Nhất, "Không mất bao lâu đâu, chủ yếu là cháu muốn nhờ chú lấy ít nước lại đây giúp cháu. Cháu muốn rửa mặt cho Thiển Thiển."

[Edit] Xuyên thành vợ của nhân vật phản diệnWhere stories live. Discover now