Chương 44: Họp chợ

60 11 2
                                    

Củ cải là thứ tốt, có thể ăn sống, có thể nấu canh, còn có thể ướp thành củ cải khô, giòn ngon sướng miệng, Giang Cảnh Du trồng không ít, Diệp Hồng Tú cũng vậy.

Ngày mai là ngày họp chợ đầu tiên, cô với mẹ không tính làm quá nhiều, cho nên chỉ thử trước chút thôi, nếu thấy tình huống không đúng, họ sẽ xách đồ về nhà tự mình ăn.

Nhà nhiều người đến vậy, không được bao lâu là có thể ăn hết rồi.

...

Ngày hôm sau, bọn họ dẫn theo 3 đứa nhỏ nhà mình đi họp chợ, lúc đó không tính là sớm, nên chờ khi tới bãi lớn ngoài huyện đã là 10 giờ.

Chợ đông lắm luôn, giống như Diệp Hồng Tú đã nói vậy, người thành phố tới nơi này tham gia họp chợ rất là đông luôn, bọn họ chỉ ngóng trông có thể mua được một vài loại hàng không cần phiếu, không cần chịu hạn chế số lượng ở chỗ này, để có được cái tết tốt.

Tới đây sớm để chiếm vị trí bán hàng trên cơ bản đều là người những thôn gần đây, họ biết tin khá sớm, nên tốc độ phản ứng cũng nhanh.

Chương Học Tri với Phương Minh Nguyệt đã xuất phát sớm một bước, đi tới đây cứ cảm thấy mắt nhìn chỗ nào cũng không đủ.

Chỗ này vốn dĩ là một miếng đất trống, đằng trước cách đó không xa chính là cổng vào trong huyện thành, hiện tại chỗ này hai bên đường đều có quầy hàng, dài thật dài, từ cửa vào trong huyện đến đây, liếc mắt một cái nhìn lại, ôi phải nói là rực rỡ muôn màu.

Có người bán trứng gà, có người bán cải bẹ xanh hay rau củ gì đó, cũng có người bán gà mái, gà trống và còn có cả gà con.

Hai vợ chồng Chương Học Tri đều là lần đầu đi họp chợ, vừa chui vào đám người đã không thấy bóng dáng đâu.

Giang Cảnh Du bọn họ vào chợ, vị trí tốt đã hết rồi, bèn tìm một cái chỗ trống ở bên rìa. Cô nhìn thấy có người bán bánh nướng, cũng có người bán sữa đậu nành, bán đậu hủ, người bán đậu hủ kia...... Giang Cảnh Du nhìn thoáng qua, nhận ra được: Đây không phải nhà Triệu Tam Thạch sao?

Hiện tại cả nhà bọn họ có tới mấy người tới đây, mẹ Triệu đang bán đậu hủ, Triệu Tam Thạch thì canh chừng một cái sạp bán rau khô, bên cạnh anh ta còn có anh hai của anh ta đang bán đòn gánh và sọt tre.

Việc làm ăn bên mẹ Triệu là tốt nhất:

"Cho tôi một miếng đậu hủ."

"Bán cho tui 2 miếng."

"Sữa đậu nành bán thế nào? Tui mua một ly sữa đậu nành."

"Bán tui một ly luôn."

Quầy hàng của mẹ Triệu vốn cũng không dư lại nhiều lắm, lúc này đã bán hết sạch rồi.

Mẹ Triệu cười đến không khép miệng lại được, tính toán bữa nay về ngâm nhiều đậu hơn chút, ngày mai tới nữa.

Nhà bọn họ bởi vì dâu cả khó sinh, cháu nội lại yếu, thật sự đã tốn không ít tiền, nên nhà cửa cũng không cách nào xây lên được. Hiện tại được cho họp chợ, nếu bên trên cho phép, chỉ cần bán được, mẹ Triệu tính toán ngày nào cũng tới, để bán thêm được chút tiền.

Khi tôi đổi đối tượng đính hôn với nữ chính..... [EDIT]Where stories live. Discover now