CHƯƠNG 14

2.2K 156 4
                                    

Edit: Daisy

Beta: Khang Vy

"..." Hình như cô chưa thấy vẻ mặt này của cậu bao giờ, Nhiễm Nhiễm nhìn đến ngẩn người. Cô hơi khó hiểu vì sao cậu lại bảo cai thuốc lá, thật kỳ quái.

Ngay sau đó, cô chớp mắt vài cái rồi nhanh chóng lui người về sau. Cô đi đến bàn học sắp xếp lại túi đựng bút vừa bị Hạ Sênh làm bừa, hoảng loạn nói nhỏ: "Ồ, vậy cậu cai đi. Như thế cũng tốt."

Hạ Sênh nhìn dáng vẻ hoảng loạn của cô thì hơi nhướng mày cười cười, cậu đứng dậy vỗ đầu cô hai cái, "Ừm, cậu nhớ đi ngủ sớm một chút."

Nói xong, cậu xoay người đi ra ngoài, đưa lưng về phía cô, bàn tay cầm cây bút màu hồng nhạt chó con kia giơ lên lắc lắc.

Nhiễm Nhiễm: "..."

Nhìn cánh cửa phòng đóng kín, Nhiễm Nhiễm lại lần nữa ngồi vào bàn học, chống cằm. Dựa vào ánh sáng từ chiếc đèn học, cô gẩy gẩy túi đựng bút còn dư lại mấy chiếc, mím môi.

...

Thứ bảy hôm nay là ngày tái khám, sáng sớm cô đã hẹn với bác sĩ. Do năm nay bệnh tình của cô khá ổn định nên chỉ cần ba tháng lại tái khám một lần là được.

Theo thường lệ, sau khi chụp CT và kiểm tra chức năng của phổi, bác sĩ hỏi: "Gần đây cháu có dấu hiệu phát bệnh nào không?"

Nhiễm Nhiễm nghe vậy thì dừng một chút, vô thức nhìn qua Hạ Sênh.

Bác sĩ Lý là bác sĩ điều trị nhiều năm của cô, theo cô từ lúc cô khó khăn nhất là ba ngày phát bệnh tới hai lần đến hiện tại bệnh đã được khống chế càng ngày càng tốt, bản thân ông cũng đã có tuổi nên đã sớm thân thiết với bọn họ. Ông liếc mắt nhìn Hạ Sênh, hơi bất ngờ.

Trước kia, khi hai đứa bé còn nhỏ, ông thường xuyên thấy cậu đi theo tới đây nhưng sau một khoảng thời gian thì biến mất. Bây giờ không biết sao lại xuất hiện.

Vẫn là khuôn mặt này, nhưng lại lạnh lùng hơn so với hồi nhỏ.

"Cậu nói thật đi." Hạ Sênh nhìn vẻ mặt của cô, trái tim cậu co lại, trầm giọng nói. Cậu theo bản năng nghĩ đến chuyện ngày khai giảng đó.

Nhiễm Nhiễm mím môi, trộm cảm thán cậu thật hung dữ. Cô quay đầu nhìn bác sĩ Lý, ngoan ngoãn gật đầu một cái.

Bác sĩ Lý hơi cau mày, ngay sau đó lập tức khôi phục dáng vẻ trầm ổn như lúc đầu, ông hỏi vài câu về địa điểm, thời gian và bệnh trạng khi ấy, hỏi cô có đụng tới đồ gì gây dị ứng hay không.

Lúc này Nhiễm Nhiễm không dám liếc về phía Hạ Sênh, cúi đầu suy nghĩ hai giây. Theo bản năng, đầu ngón tay cô chà xát viền váy sau đó ngẩng đầu, nghiêm túc trả lời bác sĩ Lý. Cô nói, ngày đó chắc là cô ra ngoài chơi nên có hơi mệt.

Hạ Sênh đứng một bên vừa quan sát động tác lén lút của cô vừa cẩn thận lắng nghe.

Nghe thấy cô cố ý nói thời gian phát bệnh sớm hơn hai ngày, tay Hạ Sênh nắm chặt lại, nghiến răng siết chặt quai hàm.

Nếu như cô phát bệnh ở nhà, sao Giang Hạ có thể yên tâm để cô ở Hạ gia chứ.

Lúc này Hạ Sênh hận không thể đấm mình hai phát.

[Edit] Học Hành Chăm Chỉ, Ngọt Ngào Yêu Đương - Thành Hạ YênWhere stories live. Discover now