Chương 012: Hạt dẻ rang đường 🌰

2.6K 363 3
                                    

Editor: Mint

Thân thể đầu bếp Lý không thoải mái, ở Hỏa Đầu doanh ráng chống đỡ làm xong bữa tối đã là cực hạn. Mấy món ăn trong tư đơn hôm nay đều giao hết cho các đầu bếp khác làm.

Khương Ngôn Ý nhìn canh giờ không sai biệt lắm liền bắt đầu chuẩn bị miến chua cay.

Vì để cho lát nữa binh sĩ tới được ăn ngay nên nàng định làm miến trước, đậu phộng cùng đậu nành cũng mang ra sẵn, lúc đó chỉ cần chuẩn bị nước canh rồi thả nguyên liệu vào là được.

Sau bữa cơm tối thì đầu bếp Lý có thả ra tin tức nói bây giờ nàng đã trở thành đầu bếp chính thức, không còn là trợ thủ bếp núc nữa.

Người trong Hỏa Đầu doanh bây giờ gặp nàng thì càng thêm ân cần, nếu nàng muốn nấu món gì thì có bao nhiêu người chạy tới tranh giành giúp nàng nhóm lửa. Còn nếu nàng cần nguyên liệu nấu ăn thì không cần tự mình đi lấy, chỉ cần nói một tiếng là có người lập tức đưa tới tay nàng.

Khương Ngôn Ý nhớ tới trước đây đều là tự mình ôm đồm, lại nhìn người trong Hỏa Đầu doanh bây giờ gặp nàng thì tươi cười kêu một tiếng "Khương sư phụ" làm nàng không khỏi bật cười. Quả nhiên là người đứng ở trên cao thì gặp ai cũng là người tốt.

Khương Ngôn Ý ở Hỏa Đầu doanh cũng thân quen với Thu Quỳ nên để cho nàng ấy lưu lại giúp mình nhóm lửa.

Một phụ nhân mặt mũi khôn khéo thấy vậy liền bĩu môi nói: "Khương sư phụ, để cho ta giúp ngài nhóm lửa đi. Nha đầu kia vừa khờ vừa ngốc, vạn nhất chỉnh lửa không tốt làm hư đồ ăn của ngài!"

Khương Ngôn Ý chỉ là cười cười: "Tôi thấy nàng ấy nhóm lửa rất tốt, mọi người mệt mỏi một ngày rồi, nên trở về nghỉ sớm đi."

Nàng nói hòa hòa khí khí như vậy, lại đem lời phụ nhân kia chặn trở về.

Một đám nữ nhân thấy vậy đành phải hậm hực coi như thôi.

Lúc Khương Ngôn Ý quay đầu liền gặp Thu Quỳ đang nhìn mình.

"Thế nào?" Khương Ngôn Ý cười hỏi nàng.

Thu Quỳ tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng thấy có người hướng tới bên này lại lắc đầu, cúi đầu nhìn lửa trong lò.

Người tới là một phụ bếp cao gầy như trúc, hắn đem cái sọt nhỏ đựng hạt dẻ còn chưa bóc vỏ giao cho Khương Ngôn Ý: "Khương sư phụ, hạt dẻ ngài cần đây."

"Làm phiền rồi." Khương Ngôn Ý tiếp nhận cái sọt, lại bốc lên một ít đưa cho phụ bếp: "Cầm mấy cái nếm thử đi."

Phụ bếp liên tục khước từ: "Sao làm vậy được!"

Khương Ngôn Ý kiên trì muốn đưa: "Cầm đi, cũng không phải vật gì hiếm, về sau còn phải làm phiền ngươi nhiều."

Phụ bếp lúc này mới một mặt cảm kích nhận lấy.

Hạt dẻ là Khương Ngôn Ý tự mình tìm Triệu Đầu Nhi mua, hôm nay Hạnh Hoa kia nói móc nàng một phen, nàng mặc dù không hiểu nhưng lại vừa hay bị cảnh tỉnh.

Thu mua nhân tâm thường chỉ cần một chút ơn huệ nhỏ. Có đôi khi tuỳ tiện liền có thể để giành được nhân duyên, vì cái gì mà nàng không tích lũy chứ.

[Edit] Tiểu trù nương ở biên quan - Đoàn Tử Lai TậpWhere stories live. Discover now