Chương 60. Di chúc

3K 184 10
                                    

Thập Nhất a, nghĩ một biện pháp làm tổn thương đôi chân của ta.

Thì ra, đã nghiêm trọng đến bước này rồi? Thập Nhất đã sớm nghĩ đến gần đây thân thể Vệ Kiều là càng lúc càng xuống dốc, ngồi xe lăn là chuyện sớm muộn, chỉ là nàng nhìn Vệ Kiều đứng vững một ngày, liền mang theo một phần hy vọng, nàng không nguyện ý thấy người kia ngã xuống, không nguyện ý thấy người kia ngồi trên xe lăn, không nguyện ý nhìn một người cao ngạo như vậy, hướng mọi người lộ ra một mặt mềm yếu.

Đôi mắt Thập Nhất đẫm lệ mịt mờ, Vệ Kiều ở phía sau vẫn còn đang trầm giọng nói chuyện, nàng đã là cái gì đều nghe không vào nữa, lỗ tai ong ong, đầu óc ảm đạm, gương mặt trắng bệch, dường như người có bệnh tim là nàng, mà không phải là Vệ Kiều.

Ngoài cửa Lạc Châu Bình đi qua đi lại, Vệ Kiều thấy Thập Nhất như vậy liền gọi: "Thập Nhất, đi mở cửa."

Tinh thần Thập Nhất hoảng loạn, sững sờ nhìn nàng, Vệ Kiều từ trên ghế đứng lên, lồng ngực đau đớn kịch liệt đã đạt tới đỉnh điểm, nàng cắn chặt răng, đi đến bên ngườiThập Nhất, muốn ômThập Nhất một cái, lại lực bất tòng tâm, cuối cùng bàn tay đặt lên eoThập Nhất, lại chậm rãi buông xuống, nàng nói: "Nghe lời, đi mở cửa, ta chống đỡ không được bao lâu."

Thập Nhất giống như vừa tỉnh lại khỏi cơn ác mộng lập tức đỡ nàng ngồi xuống ghế sofa, đem điện thoại của nàng đưa tới, hít sâuhai cái, đôi mắt đỏ ửng dần dần tản đi, nhanh chóng đi tới cửa, mở cửa, giọng nói thanh lãnh giống như vừa rồi: "Lạc tổng, Vệ tổng mời ngài vào."

Lạc Châu Bình từ khe cửa nhìn thấy Vệ Kiều đang nói điện thoại, hắn nhìn đến sườn mặt Vệ Kiều, đuôi lông mày sắc bén, chóp mũi anh tuấn, khóe môi đỏ tươi, không phải là bộ dáng của một bệnh nhân, thanh âm lạnh đến thấu xương của nàng nhẹ nhàng truyền đến: "Đỗ tổng yên tâm, sẽ không chậm trễ chuyện hợp tác của chúng ta, Vệ Thiên còn chưa đến mức một điểm nhỏ này cũng gánh không được."

"Không cần."

"Liền quyết định như vậy, cuối tuần hoàn công mong Đỗ tổng sẽ tham dự..."

Ánh mắt hồ nghi của Lạc Châu Bình nhìn vào bên trong, lại nhìn Thập Nhất, hai vị đổng sự đứng phía sau nói khẽ: "Vệ tổng dường như đang bận rộn nhiều việc?"

Thập Nhất mỉm cười: "Đương nhiên bận rộn, ai cũng biết lúc trước công ty có nội ứng, Vệ tổng đang bận rộn để bắt lấy nội ứng a."

Một câu khiến sắc mặt Lạc Châu Bình biến đổi, đôi mắt như mắt ưng của hắn nhìn chăm chú vào Vệ Kiều, tựa hồ muốn nhìn thấu nàng, không biết vì sao từ khi nữ nhân này tiếp nhận Vệ Thiên hắn liền chưa từng nhìn thấu được nàng, đừng nói là hiện tại, dưới ánh mắt bình tĩnh của Thập Nhất hắn cong môi tươi cười: "Nếu như Vệ tổng có việc, chúng ta buổi chiều lại đến."

Hắn nói xong cũng chuẩn bị lập tức rời đi, Thập Nhất nhẹ nhàng lên tiếng: "Đứng lại."

Lạc Châu Bình quay đầu, nghe Thập Nhất nói: "Lạc tổng vừa rồi không phải còn nói là có chuyện quan trọng muốn báo cáo sao? Cuối tuần Lạn Vỹ lâu liền hoàn công, bất kỳ sai lầm nào cũng không thể có, ta xem như là cổ đông của Khải Mậu, nên có trách nhiệm giám sát, cũng muốn nghe một chút, chuyện quan trọng mà Lạc tổng nói, rốt cuộc là chuyện gì!"

[BHTT] Edit - Triều tư mộ noãn - Ngư SươngWhere stories live. Discover now