Chương 283 + 284: Mê cung thi từ 07 + 08

1.7K 217 51
                                    

~ TỐNG TỪ ~

Núi trùm khe bọc ngờ không lối, liễu rậm hoa thưa lại có làng, trích "Chơi thôn Sơn Tây" của Lục Du.

(Bản dịch thơ trích Thơ Lục Du, NXB Văn học, 1971)

Sở dĩ Việt Tinh Văn điền hai câu thơ nay, một là vì tình cảnh trước mắt mọi người lúc này rất giống "Núi trùm khe bọc ngờ không lối", mà ý cảnh của câu thơ này cũng là rẽ mở sương mù tìm ra con đường mới.

Thứ hai là tiến độ khám phá mê cung đã đạt 55%, nếu đã là "Mê cung thi từ", có thơ thì cũng nên có từ, rất có thể khu vực họ chưa mở khóa toàn là Tống từ. Lục Du là nhà thơ nổi tiếng thời Nam Tống, mở giới bạn bè triều Tống qua Lục Du cũng rất hợp lý.

Quả nhiên, sau khi Việt Tinh Văn viết hai câu thơ, khung đáp án lóe lên ánh sáng nhè nhẹ, màn sương trên núi dần dần tản ra, một sơn thôn với phong cảnh xinh đẹp xuất hiện trước mắt.

Một người đàn ông mặc đồ cổ trang đang đứng trước mắt, sau đó, thông báo trên khung nổi hiện lên...

Mở khóa nhân vật mới: Lục Du.

Tự Vụ Quan, hiệu Phóng Ông, nhà thơ yêu nước nổi tiếng Nam Tống.

Vui lòng đi theo Lục Du, tiếp tục khám phá mê cung.

Tiến độ khám phá mê cung: 60%.

Việt Tinh Văn thở phào, nhìn các thành viên, cười nói: "May mà đoán đúng rồi."

"Lục Du xuất hiện, xem ra bắt đầu khởi động phần thời Tống nhỉ!" Kha Thiếu Bân tò mò nhìn NPC phía trước, nói: "Bạn bè của ông ấy có những ai vậy?"

Việt Tinh Văn nói: "Nổi tiếng nhất là Tân Khí Tật, hai người cũng xem như bạn vong niên."

Lam Á Dung nói: "Hồi trung học chị rất thích từ của Tân Khí Tật, đến giờ vẫn còn thuộc."

Tần Miểu nói: "Em cũng rất thích Lục Du. Hai người này đều là người quan tâm đến quốc gia, thiên hạ, tiếc là họ sinh ra vào thời loạn, cuối cùng không thể thực hiện hoài bão, khi tuổi già chỉ có thể bày tỏ nỗi buồn khổ trong lòng qua viết từ."

Hứa Diệc Thâm híp mắt nói: "Anh nhớ 'Mưa xuân gác nhỏ đêm nghe vẳng, hoa hạnh hẻm cùng sáng bán ra' của Lục Du, với cả 'Say khướt khêu đèn ngắm kiếm, mộng về còi rúc liên thanh' của Tân Khí Tật. Có điều những bài thơ, từ này đều nổi tiếng quá rồi, đề thi của thư viện hẳn không dễ vậy đâu nhỉ?"

Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Dù sao chúng ta cũng có sinh viên siêu giỏi Việt Tinh Văn, dù có khó thế nào cũng đơn giản với cậu ấy hết."

Việt Tinh Văn: "..."

Tân Ngôn nhìn cậu, lạnh lùng nói: "Kỹ năng nịnh hót của cậu thăng cấp rồi à?"

Kha Thiếu Bân tiếp lời: "Hôm nay Tân Ngôn siêu đẹp trai luôn, mặc dù nãy giờ không nói gì hết, nhưng người đẹp trai thế này có đứng yên một chỗ cũng là cảnh đẹp."

Tân Ngôn: "..."

Các bạn học đồng loạt lắc đầu.

Nịnh hót thế này có hơi quá đà không? Kha Thiếu Bân cậu cũng không sợ sét đánh trúng lưỡi!

[ĐM] Trốn Thoát Khỏi Thư Viện - Điệp Chi LinhWhere stories live. Discover now