Chương 63

2.5K 224 39
                                    

Bác sĩ điều trị chính còn đang muốn tiếp tục hỏi về nhân sâm, y tá đứng bên cạnh thấy sắc mặt Moon Hyeonjoon càng ngày càng khó coi liền vội vàng nói:

"Tình hình bệnh nhân rất tốt, không cần làm phẫu thuật nữa, các vấn đề về bệnh lý cũng đang từ từ chuyển biến tốt."

Bác sĩ điều trị chính gật đầu nói: "Đây là một kỳ tích đối với bệnh nhân ở giai đoạn ba. Trước tiên, phải nhập viện để theo dõi hai ngày."

Moon Hyeonjoon thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu phát hiện bé con so với hắn còn căng thẳng hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Hắn sờ đầu Choi Wooje, nói: "Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu."

Choi Wooje sốt sắng mà hỏi: "Moon gia gia bị bệnh gì?"

Sẽ không phải là bởi vì cậu...

Moon Hyeonjoon nhẹ giọng nói: "Ung thư phổi, rất nhiều năm."

Y tá đến gần, ngửi thấy mùi thuốc lá trên người Moon Hyeonjoon, nhắc nhở: "Bệnh ung thư phổi liên quan đến việc hút thuốc, nhất định cũng có liên quan đến các thành viên trong gia đình và một phần của di truyền."

"Sẽ mất hai hoặc ba giờ để bệnh nhân tỉnh lại và có thể ăn uống bình thường."

Choi Wooje nghe hiểu, cũng kịp phản ứng.

Con người rất yếu đuối.

Nguyên nhân của cái chết không chỉ là chết già tự nhiên, mà còn có các loại bệnh tật.

Nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt của bé con, tim Moon Hyeonjoon mềm nhũn, nói:

"Sau này anh sẽ không hút thuốc nữa."

Choi Wooje không nói gì, cậu có thể chữa khỏi bệnh, nhưng không thể khiến Moon Hyeonjoon bất tử.

Nửa ngày, cậu buồn buồn mở miệng nói:

"Anh thích thì cứ hút đi."

"Tận hưởng lạc thú trước mắt."

Hàng lông mày đang nhăn lại vì giận dữ liền được thay thế bằng một nụ cười, hắn từ tốn nói:

"Anh không thích hút thuốc."

Chẳng qua lúc đó hắn cần phải làm tê liệt bản thân mình bằng nicotine.

Choi Wooje không rõ người hút thuốc có suy nghĩ gì, liền hỏi:

"Vậy anh thích gì? Em có thể cùng anh."

Moon Hyeonjoon cúi đầu, thân mật cà cà mũi của cậu, hôn nhẹ lên môi Choi Wooje một cái:

"Anh thích em, làm sao bây giờ?"

Choi Wooje má hơi đỏ, ấp úng nói:

"Vậy em, em cho phép anh thích em."

Moon Hyeonjoon nháy mắt mấy cái:"Vừa rồi em nói cùng anh, sao trong nháy mắt lại không chịu nhận rồi?"

Choi Wooje nhỏ giọng nói: "Không phải đang bồi anh sao?"

Lee Minhyung vội vội vàng vàng chạy tới, nhìn thấy phòng phẫu thuật đã mở, viền mắt nhất thời đỏ lên.

Người bệnh mới vừa bị đẩy vào, lại bị đẩy ra nhanh như vậy.

Y chỉ có thể nghĩ đến một lý do: Cuộc phẫu thuật thất bại giữa chừng.

Giả O sẽ bị cắn.  |On2eus|Where stories live. Discover now