Chương 17

5.3K 441 101
                                    

Jeong Jihoon có nhắn tin hôm nay không sang T1 được. Sanghyeok ôm bụng lớn, có chút cô đơn ngồi thất thần trong phòng ngủ.

Ghét thằng cha của nhóc ghê.

Sanghyeok bĩu môi, hiếm khi tỏ vẻ trẻ con nũng nịu. Khoảng chừng 20 ngày nữa là đến ngày dự sinh rồi, Sanghyeok ngày nào cũng bồn chồn không yên. Ngay cả lũ nhóc pha trò cũng không khiến anh bớt lo lắng. Nhìn lỗ rốn của mình đã lồi hẳn, và nơi đây sẽ phải cắt một vết thật dài để lấy bé con ra, Sanghyeok có chút rầu rĩ.

Mid nhà T1 lo lắng sốt vó, thế nhưng không dám kể cho người yêu của mình. Jihoon đang thi đấu rất áp lực, ngày nào cũng vừa luyện tập vừa chăm anh, anh biết cậu mệt mỏi nên cũng không muốn tạo thêm phiền phức cho cậu. Sanghyeok cũng là một Faker, anh hiểu rõ Jihoon làm Chovy vất vả đến cỡ nào.

"Anh Sanghyeok ơi." 

"Ơi, vào đi cửa không khóa đâu."

Choi Wooje bưng theo một cốc sữa ấm đặt lên tủ đầu giường.

"Anh Sanghyeok uống đi." - Nhóc út ngoan ngoãn dìu anh ngồi dậy, rồi hai tay dâng lên ly sữa thơm lừng cho Sanghyeok.

"Cảm ơn em." - Sanghyeok nghiêng đầu cười cười. - "Mấy nhóc kia đâu rồi?"

"Đang stream đấy ạ. Một tiếng nữa mới tới giờ stream của em nên em sang chơi với anh một tí." - Choi Wooje nằm lên giường, cọ cọ cái đầu xù của nó lên bụng anh, đùa giỡn nhiệt liệt với cháu gái.

Sanghyeok bị chọc đến nhột, cười khì khì đẩy nó ra. "Nào, con bé ngủ rồi."

Choi Wooje tiếc nuối, mấy hôm nay lịch trình bận rộn, nó không có thời gian nghịch ngợm với bé con nhiều nữa. Nhưng nhóc út vẫn là một đứa bé ngoan, sợ động làm cháu gái tỉnh, nó chỉ dám xoa xoa bụng anh thật nhẹ nhàng. 

"Anh Sanghyeok ơi, anh sẽ sinh bé con ra thế nào vậy?" - Choi Wooje có chút thắc mắc. Phụ nữ sinh con thì nó biết, nhưng nam nhân đặc biệt thì nó chỉ biết mỗi mình Sanghyeok, nên nó thật sự tò mò.

Sanghyeok mím môi, hớp một ngụm sữa. 

"Mổ đó."

"Bác sĩ sẽ rạch một đường ở đây, sau đó lấy bé con ra, rồi khâu lại." - Sanghyeok cười, chỉ tay vào vị trí dưới rốn.

Choi Wooje sợ hết hồn. Nó cứ nghĩ sẽ có cơ chế sinh lý nào đó tương tự như phụ nữ sinh con, nhưng ra là không phải. 

Sanghyeok bỗng thấy lạ, sao nhóc con đang huyên thuyên lại im bặt rồi?

"Wooje ơi?"

Choi Wooje quay đầu, để lộ đôi mắt ngấn nước.

Sanghyeok vội đặt ly sữa uống dở lên kệ đầu tủ, khẽ vuốt ve mái tóc bù xù của nó.

"Sao thế?"

"Anh Sanghyeok." - Choi Wooje vén tay áo lau đi vệt nước trên đôi mắt vịt con của nó, giọng nói cũng khàn khàn. 

"Anh nhất định phải bình an nhé. Em, Minseokie, Minhyeongie, Hyeonjoonie sẽ bên cạnh anh." - Choi Wooje cố gắng cong khóe môi, nhưng gương mặt mếu máo sắp khóc của nó nhăn nhúm lại trông rất buồn cười.

[Choker] - Nhật ký chăm sóc mèo conWhere stories live. Discover now