Chap 53

1K 100 12
                                    

Bây giờ đến lượt Yushu. Lucifer ngồi trước mặt Yushu, bản thân chỉ là một con búp bê nhưng lại cử động và nói chuyện như một con người. Lucifer đưa tay lên, vuốt khuôn mặt của Yushu, nhẹ giọng hỏi:

- Ngươi tính khi nào mới giết Karin?

Khuôn mặt tất cả mọi người bây giờ đều cứng đờ, riêng Karin thì trợn tròn mắt lên nhìn Yushu. Nhưng Yushu vẫn thản nhiên, đặt tách trà trên tay xuống:

- Khi nào công ty của gia đình cô ta phá sản! - Yushu nhìn Lucifer cười, còn Lucifer có vẻ rất khoái chí và đếm:

- 5, 4, 3, 2, 1! - Lucifer vừa dứt lời, có 1 cuộc điện thoại gọi đến và nói rằng công ty của Karin đã bị phá sản

- Sao có thể nhanh chóng như vậy? Ta không tin! - Karin đờ người

- Ngươi còn nhớ Rin không? - Lucifer liếc nhìn Karin

- Con nhỏ nghèo nàn đó hả? Tất nhiên là nhớ rồi, hỏi dư thừa! - Karin cười khinh nhìn Lucifer

- Ta nói cho ngươi biết. Com nhỏ nghèo nàn mà ngươi nói là đại tiểu thư của tập đoàn đang cứu vớt cái công ty bé nhỏ của nhà ngươi đấy, hừ! - Lucifer quay lại cười khinh nhìn Karin. Nhỏ thì miệng ú a ú ớ không nói nên lời

- Nào.. Giết cô ta đi... - Lucifer quay qua Yushu. Tay vuốt ve khuôn mặt của Yushu, tay kia thì chìa ra con dao hồi nãy

Louis cầm con dao lên tiến lại gần Karin

- Không không, mày mà giết tao đảm bảo nhà mày sống như ăn mày. Bỏ con dao xuống, Shu cứu tôi!!!! - Karin lùi lại, miệng hét lên đầy thảm thiết. Ra vẻ tiểu thư nãy giờ ai dè vẫn sợ chết mà!

- Hừ, nhà cô phá sản rồi thì tôi cũng chả chơi với cô làm gì nữa, mất hứng! - Shu đứng lên tiến về phía cửa

- Đứng yên Shu! - Lucifer ra lệnh, toàn thân Shu bất động

- Có chuyện gì? - Shu liếc về phía Lucifer

- Ngươi đã nói dối. Ngươi nói hôm nay vẫn còn chơi với Karin nhưng chưa đầy 1 tiếng đã hắt hủi. Nhân danh người cai quản địa ngục, ta sẽ đem linh hồn ngươi về cõi chết! - Vừa dứt lời, bàn tay búp bê nhỏ bé xinh đẹp của Lucifer biến thành một cái máy khoan, khoan thủng tim của Shu. Shu chỉ kịp nhả một ngụm máu ra rồi nhanh chóng tắt thở. Mùi hôi tanh bốc lên nồng nặc, Shu đã chết. Lucifer quay qua nhìn Yushu, ra lệnh:

- Giết đi, nhanh! - Yushu cầm con dao, tay hơi run nhưng vẫn tiến lại chỗ Karin. Hắn đầu tiên là chặt từng ngón tay của nhỏ, mười ngón tay rơi ra trên mặt đất, tiếp theo là mười ngón chân. Kì lạ là sao Karin lại không hét lên? Nhỏ chỉ nhíu mày chịu đau, khuôn mặt nhăn nhó như khỉ ăn phải ớt, lâu lâu thì rên khẽ lên mấy tiếng chứ tuyệt đối không khóc um lên. Bây giờ Lucifer mới bảo Yushu dừng lại. Lucifer tiến lại chỗ Karin và hỏi nhẹ:

- Còn 3 câu hỏi cuối cùng, khi 3 câu hỏi này kết thúc, trò chơi cũng tự động dừng lại, đồng ý chơi không? - Lucifer

- Đồng ý! - Karin mắt hơi ươn ướt, dõng dạc trả lời

- Ngươi rất cô đơn... Đúng chứ? - Lucifer nhìn Karin. Nhỏ khẽ gật đầu:

- Phải...

-Ngươi rất muốn chết đúng không? - Lucifer

- Đúng - Karin

- Nói cho ta biết, ước nguyện cuối cùng của cuộc đời ngươi là gì? - Lucifer

- Mang theo tất cả bạn bè và ba mẹ của tôi xuống địa ngục cùng tôi, hahahaha. Họ cũng độc ác như tôi, họ cũng tàn nhẫn như tôi, tại sao chỉ có tôi là bị ghét bỏ? - Karin rống lên đầy đau đớn, nước mắt chảy dài trên gò má hồng hào, bây giờ như con thú hoang rống lên

- Haha, ta thích! - Lucifer chỉ khoái chí cười lớn, con búp bê vung tay ra, ba mẹ Karin xuất hiện, còn có cả Rei và Shu. Nhưng 4 người này đang bị bị mắt và mồm. Fen sợ hãi không dám cử động, Yushu uống xong ly trà thì lập tức khuôn mặt có chút nhíu lại

- Nào, nói đi, ngươi muốn tất cả bọn họ xuống địa ngục cùng ngươi? - Lucifer chỉ tay về phía từng người, ba mẹ Karin, Shu, Yushu, Rei và Fen

- Phải! - Karin dứt khoát

- Được rồi, bây giờ thì... HẸN GẶP LẠI Ở ĐỊA NGỤC! HAHAHAHAHA! - Lucifer cười lớn, dưới chân Lucifer xuất hiện 1 đốm lửa, nó thiêu cháy toàn thân con búp bê, rồi cháy sang cái rèm cửa, rèm cửa này chuyền sang rèm cửa khác. Fen hoảng hốt chạy đi lấy cái khăn dập lửa, mà lửa lại bén sang cái khăn ấy, Fen giật mình ném cái khăn qua chỗ kệ sách gỗ khiến những cuốn sách cháy hết lên, cả cái kệ gỗ cũng cháy. Lửa lan nhanh sang tất cả mọi thứ. Bây giờ, cái phòng đang chìm trong biển lửa. Karin nhìn mà cười nhếch lên vài cái. Yushu nhẹ nhàng tiến lại gần Karin và ôm nhỏ, thì thầm mấy câu mà cả hai đủ nghe thấy:

- Tôi thích em từ lâu, nhưng mà ngại thân phận không nói, được chết cùng em tôi mãn nguyện!

Karin chỉ nhếch khoé miệng, không đẩy Yushu ra mà thì thầm đáp trả:

- Có xuống địa ngục tôi cũng không thích anh!

"Mà là em yêu anh..." - Khẽ nói thầm, Karin mỉm cười mãn nguyện. Đến khúc cuối cùng, có thể chết cùng người mình yêu, trong vòng tay ấm áp của người mình yêu, trong vòm ngực sưởi ấm thân thể lạnh cóng của người mình yêu thật là hạnh phúc. Nhỏ nhắm mắt lại, trên khóe mi rơi ra giọt nước mắt trong suốt.

Yushu không biết, nhếch mép cười khinh mình. Thật thảm hại, đến cuối cùng vẫn bị từ chối.

Sau 2 tiếng đồng hồ, cái biệt thự to lớn cháy đen, những người bên trong không ai còn sống.

Phía bên lớp 8

- Ôi, một câu chuyện tình lâm li bi đát! - Gumi lấy khăn tay chấm nước mắt. Thật sự không phải nước mắt đâu, nhỏ nhúng cái khăn vào nước sau đó vắt ra cho nước chảy tưởng chừng là nước mắt

- Lần đầu thấy người sắp chết mà bình thản như vậy nha! - Mikuo xoa cằm

- Ai dọ??? - Miku tò mò

- Thì là Karin và Yushu đó! - Mikuo xoa đầu Miku

- Ủa vậy rốt cuộc là sao? - Rin quay qua hỏi Len

- Để giải thích rõ ràng luôn. Fen thích Shu và nhỏ nợ Shu 1 mạng sống vì ngày xưa Shu đã từng cứu nhỏ. Rei thì vì không muốn cô độc nên kết bạn cùng người mình ghét nhất. Shu vì địa vị và tiền tài nên mới tiếp cận Karin. Yushu thích thầm Karin từ lâu nhưng vì không phải người nổi tiếng hay con của thương nhân nhà giàu nên không nói. Còn con Karin nó cũng thích Yushu mà vì cái gọi là sĩ diện, có chết nhỏ cũng không nói yêu ai . Phù.. Phù.. Giải thích mà mệt quá... - Len nói nguyên một lèo

- Cảm động ha, vậy biết giờ làm gì không? - Miku nở 1 nụ cười "chết người"

- Dạ, ôn thi thưa chị đại! - 29 đứa còn lại đồng thanh than thở

- Ừ, giỏi!!!!!!

(Chuyển Ver) (Vocaloid) Lớp học kinh dịUnde poveștirile trăiesc. Descoperă acum