Chương 2

17.6K 705 71
                                    

Chương 2:

Lãnh đạm, không có bất kỳ cảm xúc nào.

Đây là lần thứ hai anh nhìn cô trong đêm nay.

Nam Hạ sợ bị mọi người phát giác, không dám nhìn lâu, vội vàng dời mắt, vừa định lên tiếng thì đã nghe Trần Toàn nói: "Có gì đâu mà ngại ngùng, để tôi nói thay cho."

Trần Toàn nháy mắt, giơ 3 ngón tay: "Ba người".

Nam Hạ:....

Như thể bị bất ngờ trước câu trả lời này, cả phòng lập tức im lặng.

Mỗi người đều theo bản năng nhìn về phía Cố Thâm.

Tất cả mọi người đều biết anh được tính là một người trong số đó, suốt một thời gian dài người này đem vị đại tiểu thư thanh thuần đoan trang Nam Hạ đặt trong lòng bàn tay mà cưng chiều.

Cố Thâm lại dựa ra ghế sofa, chân lại bắt chéo, khóe môi cười cười, bày ra chút vô lại, hoàn toàn thờ ơ với tình huống này.

Điện thoại di động trên bàn rung lên, anh nhận: "Một lát nữa gọi lại cho em sau."

Một người ngồi gần đó lên tiếng ghẹo: "À, là người yêu muốn gọi về sao?"

Cố Thâm cười cười, cầm theo hộp thuốc lá đi ra ngoài. Anh bước ra ngoài, không nhanh không chậm lướt qua lưng Nam Hạ, mang theo một trận gió.

Cô cảm thấy miệng đắng khô, sau lưng cũng nóng lên.

Cô đem tóc dài vén qua một bên, để lộ ra cái gáy trắng nõn, sau đó vươn tay nhấp một ngụm nước khoáng.

Nước lạnh chảy vào thực quản, nhiệt độ sau lưng từ từ giảm xuống.

Chưa đến 10 phút, Cố Thâm đã trở về.

Bên ngoài chắc là vẫn còn mưa, trên tóc anh vẫn còn vươn mấy hạt mưa bụi, đáy mắt chợt hiện lên vài phần ủ rũ.

Có người cười cười: "Sao vậy? Bạn gái thật sự hối về sao?"

Cố Thâm không đáp lại, tùy ý uống một chút bia trên tay.

Một động tác bình thường, đặt trên người anh liền có một loại năng lượng bướng bỉnh bừa bãi.

*

Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại Wattpad.com của nhà @fangshii1823 ạ. Vui lòng theo dõi và ủng hộ truyện tại đây để có được bản edit sớm nhất và đầy đủ nhất. Xin cám ơn.

*

Trò chơi rất nhanh được bắt đầu lại.

Lúc này có một nữ nhân chọn "Thách", vung bút trong tay muốn vẽ lên áo sơ mi của nam nhân bên cạnh, người kia không cho, hai bên giằng co trong không gian hẹp, đùa giỡn một hồi.

Nữ nhân kia không biết vấp phải cái gì, lập tức nhào vào lòng Nam Hạ, bút đen trong tay vạch một đường dài từ ngực trái đến bên hong trên chiếc váy trắng thanh thuần của Nam Hạ, phá lệ chói mắt.

Đương sự hoảng sợ, không ngừng xin lỗi: "Y phục này cứ để lại chỗ tôi, để tôi giúp cô giặt sẽ!"

Cô đã sớm nghe đến việc trang phục của Nam Hạ đều là loại đắt tiền, mấy vạn một bộ, muốn bồi thường cũng không nổi....

[HOÀN - EDIT] Không Kiềm Chế Được - Tiểu Kiều MộcWhere stories live. Discover now